Hai ngày qua, Tô Diên đã châm cứu để ép hết khí Hỗn Độn ra khỏi cơ thể anh ta!
Bây giờ anh ta đã khỏi rồi!
Giờ anh ta hận Diệp Bắc Minh thấu xương!
Lịch Chuyết gật đầu: "Tôi ủng hộ Hoàng Lương!"
"Tôi cũng đồng ý!"
"Tôi cũng đồng ý!"
Cô gái áo đỏ và hai thanh niên khác gật đầu theo.
Vẫn còn ba người đang do dự!
Tô Diên lắc đầu quả quyết: "Không được, bắt buộc phải tuân thủ quy tắc!"
"Nếu đã đến rồi thì đừng núp nữa! Ra mặt đi!"
Khi mấy người họ đang cãi nhau, một giọng nói lạnh lùng vang lên!
Tất cả mọi người quay đầu lại, kinh ngạc nhìn sang Diệp Bắc Minh!
"Tôi biết các ngươi ở đó, còn không ra đi à? Chẳng lẽ còn muốn tôi phải mời à?" Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói.
Sau đó anh vung tay lên chém ra một đạo kiếm khí!
Khi sắp đánh trúng mấy người đang ẩn thân!
Bùm!
Lịch Chuyết vung tay đỡ, sóng khí bùng nổ!
Mấy người ẩn nấp hiện thân, sắc mặt họ đều rất kém.
Bị dân bản địa ở đây phát hiện, đồng nghĩa với việc thí luyện của họ thất bại!
Tất nhiên.
Vẫn còn một con đường khác, đó chính là giết chết người bản địa trước mặt, thế thì không ai biết bọn họ từng bị phát hiện nữa!
Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Các ngươi không phải người của gia tộc Đế Huyết? Năm người ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín, còn hai người khác..."
Ngay sau đó.
"Không đúng!"
"Khí tức của các ngươi... đã trên cả cảnh giới Tế Đạo!"
"Tế Đạo Chi Thượng?"
Diệp Bắc Minh ngạc nhiên.
Anh cẩn thận đánh giá đám thanh niên nam nữ trước mặt: "Các ngươi không phải người ở thế giới này?"
Những người bị phát hiện đưa mắt nhìn nhau!
Đến cả Tô Diên cũng nhíu mày, suy nghĩ đối sách!
"Ha ha ha ha!
Lịch Chuyết cười to: "Tên bản địa thấp kém này cũng khá đấy, không ngờ ngươi có thể phát hiện ra bọn ta!"
"Nếu bọn ta đã bị phát hiện, thế thì chẳng có gì hay để nói nữa."
"Bây giờ bản công tử cho ngươi một cơ hội, trả lời mấy câu hỏi của ta, chỉ cần ngươi trả lời thành thật, bản công tử bảo đảm sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng!"
"Thứ nhất, thanh kiếm trong tay ngươi, từ đâu mà có?"
"Thứ hai, đám chất nổ vừa rồi, ngươi lấy ở đâu?"
"Thứ ba, có vẻ trên người ngươi có rất nhiều bí mật, nói hết ra xem nào!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu cười lạnh: "Ngươi là cái thá gì? Có tư cách gì đòi ta trả lời câu hỏi!"
"Ha ha ha ha ha!"
Lịch Chuyết cười đau cả bụng: "Ta là cái thá gì ư?"
Tiếng cười dừng lại!
Vèo! Chỉ trong một bước đã xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh, tựa như thần linh trên trời hạ phàm: "Đối với đám dân bản địa ở thế giới các ngươi, ta chính là thần!"
"Bí mật của ngươi, bản công tử không muốn biết nữa!"
"Ngươi có thể chết rồi!"
Bụp!
Anh ta vung tay đánh thẳng vào Diệp Bắc Minh!
"Lịch Chuyết, dừng tay!"