Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 "Minh Nhi đã tìm được vị diện này, nó sẽ tới tìm chúng ta nhanh thôi."  

 

"Em đi trước, anh ở đây chặn lũ nghiệt súc này!"  

 

Diệp Thanh Lam khóc to: "Không được, muốn đi thì cùng đi!"  

 

"Muốn chết thì cùng chết!"  

 

Dạ Huyền quay đầu lại, quát một tiếng: "Em nói linh tinh gì vậy? Anh là người đàn ông của em, anh bảo em đi, em phải đi cho anh!"  

 

"Đi! Đi đi!"  

 

Diệp Thanh Lan lắc đầu nguầy nguậy!  

 

"Phụt!"  

 

Dạ Huyền lại hộc ra một ngụm máu!  

 

Màn sáng sắp vỡ lại hồi phục vài phần!  

 

"Lam Nhi, em nghe anh nói! Minh Nhi có thể không có người cha là anh, nhưng không thể không có người mẹ là em!"  

 

"Nếu cả hai chúng ta đều chết ở đây, sau này Minh Nhi sẽ thật sự không còn cha mẹ nữa! Nếu hôm nay chúng ta chỉ được một người sống, anh hy vọng người đó là em!"  

 

Răng rắc răng rắc...  

 

Dưới sự tấn công của lũ chuột, trận pháp màn sáng tiếp tục nổ!  

 

"Anh Huyền..."  

 

Diệp Thanh Lam khóc lệ rơi đầy mặt: "Em không đi!"  

 

Dạ Huyền thấy vậy, thở dài một tiếng: "Được thôi, nếu em không đi, vậy chúng ta cùng chết vậy!"  

 

Dạ Huyền duỗi một tay ra, kéo Diệp Thanh Lam.  

 

Ôm người vào lòng!  

 

Bất thình lình.  

 

Một cú vỗ rơi vào gáy Diệp Thanh Lam!  

 

Bà ấy ngất luôn!  

 

"Lam Nhi! Xin em hãy tha thứ cho sự ích kỷ của anh, em đã làm quá nhiều điều cho gia đình chúng ta rồi!" Dạ Huyền thở dài một tiếng.  

 

Sau đó ông búng tay liên tục!  

 

Huyết ma trong cơ thể sôi trào!  

 

Gào!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Một làn ma huyết màu tím xông ra từ cơ thể Dạ Huyền, không ngờ lại ngưng tụ thành một con ma long màu tím!  

 

"Đưa bà ấy đến nơi an toàn!"  

 

Dạ Huyền ra lệnh.  

 

Gào!  

 

Ma long màu tím gầm lên một tiếng, sau đó nó quấn lấy Diệp Thanh Lam, đi về cuối thông đạo!  

 

Thấy bóng dáng Diệp Thanh Lam đã biến mất.  

 

Dạ Huyền lại hộc ra một ngụm máu, cuối cùng ổn định được trận pháp, cả người hư thoát, lảo đảo ngã sang một bên!  

 

Răng rắc răng rắc...  

 

Lũ chuột ma ngoài quầng sáng điên cuồng tấn công!  

 

Cùng với tiếng vỡ thanh thúy cuối cùng, màn sáng sụp đổ, mười mấy con chuột ma thèm máu bò tới, nhìn chằm chằm vào Dạ Huyền, nó há to cái miệng như bồn máu, vào giây phút sắp ăn được ông!  

 

"Lũ nghiệt súc các ngươi đừng hòng động vào cha ta!"  

 

Một tiếng quát cực kỳ căm phẫn vang lên!  

 

Gào!  

 

Theo đó, một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp thông đạo!  

 

Một bóng người!  

 

Một con huyết long!  


Nhanh chóng lao tới! 

Advertisement
';
Advertisement