Dạ Huyền lắc đầu: "Xe đến núi ắt có đường, chưa nghĩ ra thì tạm thời đừng nghĩ nữa!"
"Cả nhà chúng ta đoàn tụ, mới là điều quan trọng nhất!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Bố mẹ, chúng ta rời khỏi đây trước đã!"
"Được!"
Hai vợ chồng đứng dậy, đang chuẩn bị đi.
Gào!
Một tiếng rồng ngâm vang lên!
Huyết long từ xa lao đến!
Dạ Huyền bước ra một bước chắn trước người Diệp Thanh Lam!
"Bố, mẹ, đây là huyết long! Là người bạn đồng hành con mới thu nhận!"
"Tuy trông nó dữ tợn, nhưng không có lệnh của con, nó sẽ không làm hại bất kỳ ai!"
Bố mẹ anh thở phào một hơi.
"Sao thế?"
Diệp Bắc Minh nhìn huyết long.
"Chủ nhân, tôi phát hiện có một số tảng đá ở sâu trong Mỏ ma!"
Huyết long há miệng, nhổ ra mấy cục đá.
Nó chủ to bằng nắm đấm, nhưng bên trong lại ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ!
Diệp Bắc Minh cầm một cục trong số đó lên, anh cảm giác như mình đang cầm một trạm năng lượng nguyên tử vậy: "Năng lượng mạnh mẽ quá, năng lượng trong đây còn hùng hậu hơn năng lượng ẩn chứa trong tinh thạch vũ trụ gấp mười lần!"
"Minh Nhi, cho bố xem cục đá này!"
Dạ Huyền chợt lên tiếng.
Diệp Bắc Minh có suy nghĩ, lẽ nào bố nhận ra vật này?
Anh đưa cho ông ấy một cục đá!
Dạ Huyền nắm lấy, quan sát kỹ, sau đó nét mặt ông ấy cực kỳ kinh ngạc!
"Này... sao có thể chứ..."
"Bố, sao thế ạ?"
"Anh Huyền, cục đá này có gì không ổn sao?"
Hai mẹ con đồng thanh nói.
Ánh mắt Dạ Huyền trở nên ngưng trọng: "Lam Nhi, em có nhớ anh từng kể với em rằng!"
"Tộc Thiên Ma ta, được truyền thừa lại từ thời thượng cổ, có một loại 'nguyên thạch' đồng âm với 'nguyên thạch' hiện giờ!"
"Nhưng năng lượng hàm chứa trong 'nguyên thạch' thời thượng cổ phải hơn gấp trăm vạn lần so với 'nguyên tại' hiện đại!"
Diệp Thanh Lam chợt hiểu ra: "Anh Huyền, lẽ nào đây chính là nguyên thạch mà anh nói?"
"Đúng vậy!"
Dạ Huyền gật đầu chắc nịch.
"Hồi nhỏ, anh từng thấy phụ hoàng anh dùng một cục nguyên thạch to bằng móng tay, khởi động cả một trận truyền tống hư không!"
"Anh còn tưởng, đó đã là cục nguyên thạch cuối cùng còn sót lại trên thế giới rồi, không ngờ dưới mỏ ma ở đây, còn có sự tồn tại của nguyên thạch!"
Nghe được cuộc đối thoại của bố mẹ.
Diệp Bắc Minh thấy hứng thú: "Bố, cái cục đá này không phải chỉ là đá năng lượng thôi à?"
"Chắc là nó cũng tương tự tinh thạch vụ trũ và nguyên thạch nhỉ!"
Dạ Huyền nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu.
Ông lắc đầu: "Minh Nhi, nếu con coi nguyên thạch thành đá năng lượng, cũng không sai."
"Nhưng tác dụng lớn nhất của nguyên thạch, là khởi động trận pháp thời thượng cổ!"
"Ồ?"