Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Máy bay không người lái của quân đoàn Băng Nguyên Lang được mở ra.  

 

Bay lên trời.  

 

Hình ảnh trên camera truyền về.  

 

Một hình ảnh máu tanh đập vào mắt!  

 

Thi thể đầy đất.  

 

Toàn bộ quân đoàn Băng Nguyên Lang chết hết!!!  

 

Tư lệnh Lang Quốc đứng bật dậy, ngược lại hít một hơi khí lạnh: “Rít!”  

 

Một giây kế tiếp.  

 

Ông ta gào thét: “Ai làm? Rốt cuộc là ai làm?”  

 

“Quân đoàn Băng Nguyên Lang là một trong mười quân đoàn lớn hàng đầu nước ta, xếp hạng thứ 36 trên thế giới!”  

 

“Sao có thể chết hết được?”  

 

Nhân viên kiểm tra radar nuốt nước miếng, mặt đầy khiếp sợ nói: “Báo cáo tư lệnh, tần số tâm điện mạch xung của quân đoàn Băng Nguyên Lang mười lăm phút trước vẫn còn tồn tại”.  

 

“Nói cách khác, toàn thân bọn họ chết chưa đến mười lăm phút!”  

 

Trong phòng camera.  

 

Im lặng!  

 

Tất cả mọi người đều sợ ngây người.  

 

Mười lăm phút?  

 

Rốt cuộc là ai trong mười lăm phút có thể tiêu diệt cả quân đoàn Băng Nguyên Lang?  

 

Sắc mặt tư lệnh Lang Quốc trầm xuống: “Long Hồn, nhất định là Long Hồn của Long Quốc ra tay”.  

 

“Hơn nữa, là đội quân tinh nhuệ ít nhất  năm ngàn người trở lên của Long Hồn!!!”  

 

“Nếu không thì không thể nào giết hết toàn bộ quân đoàn Băng Nguyên Lang của chúng ta trong mười lăm phút!!!”  

 

...  

 

Trên máy bay.  

 

Diệp Bắc Minh lấy điện thoại, gọi vào một số: “Bát sư tỷ, mười lăm phút trước, em ở sâu trong núi thuộc tỉnh Xuyên Thục phát hiện ra quân đoàn Băng Nguyên Lang của Lang Quốc”.  

 

Sau khi Lục Tuyết Kỳ biết được.  

 

Kinh hãi.  

 

“Cái gì?”  

 

“Tiểu sư đệ, em đụng phải quân đoàn Băng Nguyên Lang?”  

 

“Em có xung đột với bọn họ không?”  

 

“Em đừng có mà làm bậy, quân đoàn Băng Nguyên Lang vô cùng mạnh, xếp hạng 36 trên thế giới!”  

 

“Hơn nữa, một quân đoàn Băng Nguyên Lang có năm Lang soái, toàn bộ đều là cao thủ trên Võ Hoàng!”  

 

“Em lập tức rút lui, đừng xung đột trực tiếp với bọn họ!”  

 

Lục Tuyết Kỳ nói một hơi.  

 

Quan tâm nhiều thì loạn.  

 

Sau đó giận dữ nói: “Người Lang Quốc đáng chết, dám tiến vào lãnh thổ Long Quốc?”  

 

“Lũ phế vật phía bắc, bảo vệ đường biên giới kiểu gì thế!!!”  

 

“Lại để người Lang Quốc tiến vào!”  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười nói: “Bát sư tỷ, chị đừng lo”.  

 

“Quân đoàn Băng Nguyên Lang bị em tiêu diệt rồi”.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement