Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Diệp Bắc Minh dẫn theo Uy Hoàng tiến vào trong kho của hoàng cung.  

 

Những người khác đợi ở bên ngoài.  

 

Tiến kho trong kho.  

 

Lọt vào mắt là vô số vật báu quý giá!  

 

Các loại văn vật cổ đồng các nước trên thế giới, cần gì có nấy.  

 

Diệp Bắc Minh sầm mặt: “Nơi này lại có nhiều văn vật Long Quốc như vậy ư?”  

 

Uy Hoàng cố nở nụ cười: “Cậu Diệp Bắc Minh, đây là tổ tiên của tôi mua từ Long Quốc về”.  

 

“Mua về?”  

 

Diệp Bắc Minh cười: “Là cướp về thì đúng hơn!”  

 

Anh trực tiếp truyền âm.  

 

“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, có thể thu hết những thứ này vào trong tháp không?”   

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thản nhiên trả lời: “Không gian của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô hạn, cậu chuyển hết cả kho vào cũng không vấn đề!”  

 

“Được!”  

 

Diệp Bắc Minh không nói nhiều.  

 

Đến trước những văn vật của Long Quốc.  

 

Cái nậm mãnh hổ ăn thịt người đời Thương.  

 

Đỉnh thanh đồng thời chiến quốc.  

 

Gương đồng khảm hoa văn thời Đường.  

 

Bình tai rồng ba màu đời Đường.  

 

Bát gốm sứ Nhữ diêu thời Nam Tống và những thứ khác.  

 

Toàn bộ đều là văn vật cấp quốc bảo!  

 

Vô cùng có giá trị.  

 

Đứng trước những văn vật này, trước mắt Diệp Bắc Minh dường như lóe lên bóng của tổ tiên Long Quốc!  

 

Anh hít sâu một hơi: “Các vị, tôi đưa các vị về nhà”.  

 

Anh đưa tay vuốt một cái.  

 

Những văn vật này liền biến mất.  

 

“Việc này…”  

 

Uy Hoàng ngẩn người, trợn mắt há hốc miệng, thực sự không dám tin vào đôi mắt của mình!  

 

Sau khi thu hết văn vật Long Quốc.  

 

Diệp Bắc Minh tiếp tục đi sâu vào trong kho.  

 

Trước mặt toàn là các loại dược liệu quý.  

 

Hầu như đều khoảng một trăm năm tuổi.  

 

Bên ngoài rất khó kiếm được.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement