Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Soạt!  

 

Tất cả mọi người đều quay đầu.  

 

Ngụy Tử Khanh dẫn theo một đám phóng viên sải bước vào hội trưởng buổi họp báo.  

 

“Là Ngụy Tử Khanh!”  

 

“Sao cô ta lại tới đây?”  

 

“Nghe nói cô ta đã trở thành chủ tịch của dược phẩm Thiên Hương, đạp em họ Ngụy Thản Nhiên của mình xuống”.  

 

Có mấy blogger thấp giọng bàn luận.  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày nhìn sang.  

 

Hạ Nhược Tuyết mỉm cười nói: “Chủ tịch Ngụy, cô đùa sao”.  

 

“Đan Định Nhan và đan Dưỡng Nhan là phương thuốc một người bạn cho tôi, sao lại là của dược phẩm Thiên Hương các cô vậy?”  

 

“Hừ!”  

 

Ngụy Tử Khanh hừ lạnh.  

 

Tay hất lên.  

 

Nam thư ký bên cạnh tiến đến.  

 

Trong tay cầm một chồng văn kiện được photocopy lại, chia cho tất cả mọi người ở đây đọc.  

 

Giọng nói Ngụy Tử Khanh lạnh như băng vang lên: “Mọi người đều nhìn thấy rồi chứ, nửa tháng trước dược phẩm Thiên Hương của tôi đã ghi danh cách điều chế và tên thuốc đan Dương Nhan và đan Định Nhan”.  

 

“Bây giờ tập đoàn Tuyết Minh mở họp báo, không phải sao chép thì là gì?”  

 

“Hành động này quả thật ghê tởm”.  

 

“Cái gì?”  

 

Hạ Nhược Tuyết sững sờ.  

 

Nhìn tài liệu trong tay.  

 

Quả nhiên.  

 

Đan Dưỡng Nhan và đan Định Nhan đã được ghi danh.  

 

Cách điều chế cũng giống nhau như đúc!  

 

Cô ấy nghi ngờ nhìn về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Diệp Bắc Minh chậm rãi đứng dậy: “Phương thuốc này là của tôi, tôi tặng cho Ngụy Yên Nhiên sử dụng, không nói để cô ta ghi danh?”  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement