Trong nháy mắt xông lên, một quyền đánh ra, Khương Thừa bị đánh nổ trong nháy mắt.
Trân Lê Y ngã xuống, Diệp Bắc Minh vội vàng ôm cô ấy, đặt cô ấy nằm trên đất phẳng.
Cô ấy mất rất nhiều máu!
Mặt đẹp trắng bệch, con ngươi cũng trở nên vô thần.
Một luồng cảm giác hít thở không thông truyền tới, ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Diệp Bắc Minh vỗ ngực Trần Lê Y, rót nội lực vào trong cơ thể cô ấy.
Trong tay đột nhiên xuất hiện mấy cây kim bạc, đâm vào cổ Trần Lê Y.
Thoa bột màu trắng lên vết thương.
Cột chặt băng vải!
Làm liền một mạch.
Trần Lê Y cảm thấy tốt hơn nhiều, ánh mắt cũng đã bắt đầu có ánh sáng.
Diệp Bắc Minh có chút tức giận: “Cô điên rồi sao?”
“Tự cắt cổ mình, ghét bản thân tự tử không đủ nhanh đúng không?”
Người phụ nữ này quả thật cố chấp!
Cứng đầu!
Đổi lại là một người khác, cách tự tìm cái chết này sẽ chết chắc.
Trần Lê Y cắn môi: “Thiếu chủ, tôi chắc chắn sẽ không gây thêm phiền toái cho anh”.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn cô ấy: “Đây còn không phải phiến toái?”
“Chí ít sẽ không để thiếu chủ vì tôi mà bị kẻ địch uy hiếp”.
Trần Lê Y nói.
Diệp Bắc Minh cũng không bất ngờ, hành động vừa rồi của Trần Lê Y chính là xông về phía cái chết.
“Lý do nào khác?”
“Tôi đang đánh cược!”
“Đánh cược?”
Trần Lê Y gật đầu: “Đúng vậy, tôi có thể nhìn ra, thiếu chủ vốn không coi tôi là người của mình”.
“Chỉ có như vậy mới bày tỏ lòng trung thành của tôi”.
“Thiếu chủ có thể giết tôi bất cứ lúc nào, hoặc tôi sẽ chết vì thiếu chủ”.
“Anh mới coi tôi thành người của mình!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!