Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Đám người thư ký Tiền dẫn tới đều điên cuồng nôn mửa.

 

Thư ký Tiền cũng bị thủ đoạn mạnh mẽ của Diệp Bắc Minh làm cho kinh động.

 

Người canh giữ gia tộc nhà họ Long cứ như vậy bị tiêu diệt?

 

Giống như nằm mơ vậy!

 

Làm xong tất cả những thứ này.

 

Khóe miệng Diệp Bắc Minh lóe lên nụ cười nhạt: “Tất cả người canh giữ của Long Quốc, thú vị, quá thú vị”.

 

“Trong nửa ngày, những người đó đều là vật tế thần, được các người đùa giỡn trong tay”.

 

Thư ký Tiền sợ hết hồn.

 

Run rẩy nói: “Long Soái, tất cả người canh giữ cũng ra tay rồi”.

 

“Chẳng lẽ cậu muốn giết sạch những người canh giữ Long Quốc sao?.

 

Diệp Bắc Minh nhìn ông ta: “Người canh giữ Long Quốc thì sao?”

 

“Cho dù là Thiên Vương lão tử!”

 

“Chỉ cần ra tay với mẹ tôi, tất cả đều giết không tha!”

 

Lời vừa dứt.

 

Bốp bốp bốp bốp!

 

Một tràng vỗ tay truyền tới: “Xuất sắc, thật là xuất sắc!”

 

“Em họ của tôi, không ngờ cuộc đời cậu lại xuất sắc như vậy”.

 

“Vì để báo thù cho mẹ, những gì trải qua thật sự khiến người ta cảm động!”

 

“Tôi cũng muốn bật khóc đây này”.

 

Một người đàn ông mặc đồ tím đi tới.

 

Diệp Phi Phàm!

 

Còn bốn lão giả học viện Thiên Thần.

 

Khí tức của bọn họ yếu hơn Long Hiên Viên một chút.

 

Nhưng cũng có thực lực Võ Thánh trung kỳ đáng sợ.

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh hơi trầm xuống: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, kẻ địch tới ông cũng không cảm nhận được, có chút không đáng tin cậy nhé”.

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Nhóc con, cậu chẳng chút phúc hậu gì cả”.

 

“Vừa rồi một kích giết chết Long Hiên Viên đã dùng đến 90% nội lực của cậu”.

 

“Năng lượng không đủ, cảm giác biến mất, cho nên không nhận ra được”.

 

Giây tiếp theo.

 

Giọng nói tháp Càn Khôn Trấn Ngục có chút nghiêm trọng: “Nhóc con, bây giờ chỉ còn lại 10% nội lực, dù có mượn sức mạnh của tôi bộc phát cũng không thể nào giết bốn Võ Thánh trung kỳ bọn họ đâu”.

 

Diệp Bắc Minh nhìn mấy người trước mắt.

Không có chút ý tứ sợ hãi.

 

Anh từ cách nói chuyện của người đàn ông áo tím suy đoán: “Anh là người nhà họ Diệp Côn Luân Khư?”

 

Diệp Phi Phàm cười lớn: “Ha ha ha ha, em họ tốt của tôi, xem ra con phế vật Diệp Ngưng Huyên đã tìm đến cậu”.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement