Niên Thanh Lãng càng lớn càng cao to vạm vỡ, khuôn mặt anh tuấn sắc nét như tượng tạc. Đi tới đâu hắn cũng thu hút một lượng chú ý lớn từ phái nữ.
“Tớ thấy bình thường mà.” – Bạch Mộng Hi lạnh lùng không đồng tình.
Cô thấy có đẹp trai chỗ nào đâu.
“Ây da, đúng là anh em một nhà.” - Linh An liếc nhìn cô, cảm thán một câu.
“Anh em một nhà thì sao?” – Cô có chút không hiểu. Cũng không thích từ anh em một nhà.
“Thì thường mọi người chẳng ai thấy anh em trong nhà mình đẹp trai xinh gái hết, chắc là do đã quen nhìn nhau từ nhỏ đến lớn nên không có cảm nhận giống người ngoài.”
Bạch Mộng Hi thầm nghĩ ngày từ đầu gặp mặt Niên Thanh Lãng, cô đã thấy vậy rồi, cũng không ưa hắn.
Sức nóng ở trên sân bóng không đến từ trận đấu mà đến từ anh trai cô. Niên Thanh Lãng đã xuất sắc đem chiến thắng về cho đội mình và được huấn luyện viên nhận vào câu lạc bộ bóng rổ của trường.
Vừa có ngoại hình vừa có thành tích học tập xuất sắc lại chơi bóng rổ dài, hắn càng ngày càng được nữ sinh trong trường hâm mộ để mắt đến. Nhưng tính cách Niên Thanh Lãng ở trên trường cũng như ở nhà, trầm lặng, ít nói, ngoài chuyện học tập ra hắn chưa từng mở miệng nói quá năm câu.
Trong khi hắn vẫn học giỏi như vậy thì thành tích học tập của Bạch Mộng Hi đang dần sa sút. Kết thúc năm học đầu tiên cô chỉ được học sinh khá khiến cho cha mẹ vô cùng thất vọng, vừa về nhà đã mắng cô trước mặt Niên Thanh Lãng, làm người con gái xấu hổ muốn chết.
Đầu năm lớp mười hai, có một nữ sinh lớp bên cạnh bỗng dưng hẹn cô ra gặp riêng rồi năn nỉ Mộng Hi, nhờ cô tặng hộp sô cô la kèm một phong thư cho anh trai nhân ngày lễ tình nhân.
“Sao cậu không tự mình đưa?”
“Tớ... tớ ngại lắm, cậu gửi giúp tớ đi mà.” – Cô nàng Đàm Hinh ngượng nghịu nói.
“Đi mà Mộng Hi, lần thì học kỳ trước chúng ta thi chung phòng, tớ đã cho cậu xem đáp án mà. Lần này cậu giúp tớ một chút không được sao?” – Cô nàng nhắc lại chuyện lần trước để thuyết phục cô.
Nghĩ đến đây, Mộng Hi thấy từ chối cũng không được nên đành nhận lời. Cũng chỉ là đưa quà thôi không phải việc gì khó khăn.
Lúc tan học, cô đi ra xe rồi nhưng lại không thấy Niên Thanh Lãng đâu. Tài xế gọi điện thì bảo hắn đã khóa máy. Mộng Hi chờ một lúc có chút bực bội nên quay lại vào trường tìm xem thử hắn đang ở đâu. Cô đi một vòng trường, cả sân bóng rổ cũng không thấy đâu, cuối cùng lại phát hiện một nhóm người đang tụ tập ở trong góc vắng vẻ nằm bên cạnh phòng dụng cụ thiết bị.