Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)

Nhận thấy Lục Niên cúi đầu nhìn cô ánh mắt nóng bỏng khiến Kha Nguyệt nuốt nước miếng, che cảnh xuân trước ngực. Một tay muốn đoạt lấy khăn tắm trong tay Lục Niên, tay trắng vừa đưa ra thì bị ai đó kéo cơ thể ngã về phía Lục Niên. 

“A!" 

Kha Nguyệt kinh ngạc thở hắt, cả người bị Lục Niên dồn ép xuống giường lớn êm ái, đôi bàn tay trắng nõn trêu đùa trên làn da, Kha Nguyệt cả người run rẩy, cố gắng đẩy người đàn ông cao lớn ra. 

“Lục Niên, anh không đi tắm sao?” 

Anh thưởng thức gương mặt đỏ như máu vì xấu hổ của cô, gương mặt anh tuấn nở nụ cười xấu xa, mờ môi mỏng lướt nhẹ chiếc gáy hương bóng loáng, khản giọng thì thầm. “Lát nữa chúng ta cùng nhau tắm.” 

Lời nói mập mờ của Lục Niên khiến cho chút ý chí phòng thủ còn lại của Kha Nguyệt đổ sập, nhiệt độ nóng như lửa của Lục Niên xuyên qua lớp sơ mi áp trên da thịt cô, khiến cô run rẩy trong lòng lại hưng phấn khẩn trường. 

“Bà xã, em rất đẹp...” 

Giọng nói say đắm vang lên bên tai, hơi thở thấp mang theo hương bạc hà phả vào mặt, anh liếm nhẹ lấy vành tai cô. Kha Nguyệt nhìn trần nhà, ánh mắt trở nên mơ màng, bàn tay thăm dò vào bên trong áo ngủ khiến cho hơi thở của cô trở nên dồn dập. 

“Ba ba, mẹ, hai người đang làm gì thế ạ?” 

Ý thức đang tự do bay nhảy liền quay lại, có thể mềm mại không xương của Kha Nguyệt liền cứng ngắc, một bàn tay để lên ngực cô thích làm gì thì làm, không để ý chỉ vùi đầu vào cổ cô, Kha Nguyệt nhìn xăm xăm về cửa. 

Bảo Bảo mặc chiếc áo ngủ hình hoạt hình, giữa hai tay là chiếc gối đầu, hai bàn chân mũm mĩm đạp lên sàn nhà, lúc này đôi mắt thuần khiết nhìn hai người ở trên giường. 

Kha Nguyệt cuống quýt đẩy Lục Niên ra, Con người với ngũ quan tuấn mỹ có chút ảo não vì bị cắt ngang, thấy Kha Nguyệt ra hiệu thì Lục Niên quay đầu nhìn đứa trẻ đang đứng ngay cửa. 

“Ba ba, sao ba là đè mẹ vậy ạ?”. 

Sự tò mò vô ý khiến cho gò má của Kha Nguyệt ửng hồng mang theo sự bối rối, đây Lục Niên sang bên, kéo chăn che lấy cơ thể mình, hướng về Bảo Bảo giải thích: “Mẹ bị lạnh, có cha ôm sẽ không lạnh nữa.” 

“Thật như thế sao cha?”. 

Hai tay Lục Niên chống trên giường lớn, áo sơ mi vừa kích tình vừa nãy mà trở nên hỗn loạn, chỉ có hai ba nút là chưa cải, tạo hình xốc xếch khiến cho vẻ cao sang ưu nhã của Lục Niên lại thành sự hấp dẫn chết người. 

Trái tim Kha Nguyệt nóng lên, ngượng ngùng quay mặt đi, không để ý nụ cười xấu xa của Lục Niên. 

Lục Niên từ trên giường đứng thẳng dậy, sửa sang quần áo, mang dép vào đi về phía đứa trẻ đang ngơ ngẩn đứng trước cửa, ôm lấy nó, vẻ mặt chân thành trả lời: 

“Dĩ nhiên, mẹ lạnh, cha đang sưởi ấm giúp mẹ” 

Lục Niên trả lời rất thản nhiên, nhưng khi lọt vào tai Kha Nguyệt lại trở thành ám hiệu mập mờ thấy trên mặt Lục Niên mang theo nụ cười ôn hòa Kha Nguyệt càng bối rối, cả người rúc vào chắn không chịu trở ra. 

“Bảo Bảo muốn ngủ với cha và mẹ có được không ạ?" 

“Dĩ nhiên là được.” 

Kha Nguyệt núp mình trong chăn, nghe hai cha con đối đáp trong lòng dở khóc dở cười, sắc mặt Lục Niên trở nên vui vẻ không hề có dấu hiệu phạm tội. 

“Vậy Bảo Bảo đi tới cạnh mẹ đi, cha đi tắm, lát nữa sẽ ngủ chung với Bảo Bảo và mẹ” .

Advertisement
';
Advertisement