Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)

Giọng nói đầy sức hút của Lục Niên mê hoặc lấy cô, đầu ngón tay thon dài giữ lấy cằm cô, khiến cô bắt buộc phải nhìn đôi mắt đen đầy kiên quyết của anh, ở đâu đó cô thấy được tình yêu và sự mê luyến, nhưng không thể khẳng định nó là vì cô mà xuất hiện. 

Bàn tay để trên đầu vai từ từ rời đi áp vào gương mặt anh tuấn của anh, áp chế cơn sóng trong lòng, tận sâu đáy lòng chua xót một cảm xúc phức tạp trào dâng, anh nhìn sâu vào mắt cô, gằn từng chữ một nói. 

“Dù em không yêu anh, khiến anh trở thành kẻ ích kỉ ai cũng chán ghét, dù là vậy anh cũng sẽ không bao giờ thả em đi.” 

Lục Niên nói thẳng với cô, quá mức lý trí khiến cô vì sự quan tâm cưng chìu của anh mà đánh mất mình. 

“Xem ra là anh làm không tốt, mới để em lo lắng được mất như thế”. 

Tiếng thở dài khàn khàn xuyên qua tiếng rên khẽ của cô, uốn lượn bao lấy cơ thể cô, khiến cô đau lòng, là 

Lục Niên làm chưa đủ tốt sao? 

Không, cô rất sợ yêu, cô không dám lại một lần nữa liều lĩnh yêu ai đó, nếu như trước đây tơi tả mà về như vậy thế giới mà cô đá vất vả lắm mới chống dậy nổi sẽ đổ sụp xuống. 

Khi anh trìu mến áp lên đôi môi đỏ của cô, hai mắt Kha Nguyệt lóe lên, nước mắt rớt xuống trong lòng đã có đáp án. 

“Nếu như quan tâm anh vậy thì đừng từ bỏ, đừng xoay người bỏ đi, Kha Nguyệt nếu như em sợ hãi, anh cũng sẽ điên mất”. 

Trái tim Kha Nguyệt run lên, không dám tin nhìn người đàn ông lúc nào cũng lạnh nhạt, lần đầu tiên ở trước mặt cô thừa nhận sự thất bại của mình. Anh nói, anh sợ, vì sự mềm yếu của cô mà phát điện, cô đưa mắt nhìn sự bất an trong anh, Kha Nguyệt chủ động gật đầu, nụ hôn đầy tình cảm của anh bị cô cắn nát môi. 

Đêm đó, Lục Niên mất đi sự dịu dàng trước sau như một, anh bá đạo đoạt lấy cô, giống như con dã thú không biết thỏa mãn, lần thứ nhất rồi lại lần nữa chiếm lấy cô, khiến cô không thể coi thường sự hiện hữu của anh 

Trong lúc cố ý loạn tình mê, hai mắt mơ màng, môi của anh chạm nhẹ vào cái trán ướt đẫm mồ hôi của cô, giọng nói gợi cảm chết người chưa rũ bỏ tình dục, đôi mắt đen nhu tình yêu đến say đắm nhìn người con gái trong lòng vì kiệt sức mà ngủ say 

“Anh yêu em!”. Kha Nguyệt tự nhiên mở mắt ra, cả cơ thể mệt mỏi 

đau nhức, dưới chăn, bàn tay nhỏ khẽ để sang bên cạnh nhưng chỉ tiếp xúc với không khí lạnh lẽo. 

Từ từ ngồi dậy, Kha Nguyệt sửa sửa mái tóc quăn, sau đó sắp xếp chăn nệm chỉnh tề, bên trong không khí dường như còn lưu lại hơi thở của Lục Niên, cô thở dài, khóe miệng nở nụ cười. 

Khi cô rửa mặt bận đồ xong liền đi xuống lầu, trên bàn Cơm chỉ còn có bà Lục, cử chỉ tao nhã uống sữa, thấy Kha Nguyệt đi tới liền gật đầu: “Ngồi xuống đi, uống chút canh bổ sung sức khỏe”. 

“Dạ, cảm ơn mẹ” . 

Kha Nguyệt ngồi xuống, dì Mai từ trong bếp mang chén canh đặt đến trước mặt, mùi hương thơm ngào ngạt khiến Kha Nguyệt tò mò cầm lấy thìa, múc...

“Nếu thích thì uống nhiều một tí, là xương bò sáng nay mẹ dặn dì Mai ra chợ mua cho con.” 

Kha Nguyệt múc muỗng canh cho vào miệng, nhìn luồng khói nóng từ bát canh bốc lên không thể nào uống muỗng thứ hai. 

“Phụ nữ chúng ta phải có con thì mới có thể giữ được tình cảm của đàn ông” 

Bà Lục nói bang qua, nhưng hàm ý trong Kha Nguyệt dĩ nhiên hiểu, ngẩng đầu, nhìn bà Lục cười. 

“Con biết thưa mẹ” 

Dưới ánh mắt kì vọng của bà Lục, Kha Nguyệt Cố gắng uống xanh chén canh thịt bò, thấy bà Lục tỏ vẻ hài lòng rồi đứng dậy chuẩn bị đi làm, Kha Nguyệt hít sâu, muốn đè nén cảm giác khó chịu trong bụng. 

“Con nếu đã gả vào Lục gia, người làm mẹ này cũng sẽ đứng về phía con”. 

Bà Lục tay cầm túi xách, trước khi đi còn cố gắng mang đến cho cô niềm tin vào hôn nhân, Kha Nguyệt cười tươi một cách kiên định: “Mẹ, mẹ yên tâm con sẽ không vì người ngoài mà từ bỏ Lục Niên”. 

“Nếu đã nói là người ngoài vậy thì đừng để trong lòng” 

Bên ngoài tiếng động cơ xe khởi động, bà Lục vội vàng nói với Kha Nguyệt rồi tao nhã đi ra ngoài. 

Bắt đầu từ tối qua, bà Lục vẫn luôn đứng về phía cô, đối với thái độ của Tần Nhi Ngọc cũng thêm phần khách sáo, không hề thân thiết. Nếu Tần Nhi Ngọc trước đây từng là người yêu của Lục Niên, vậy những hành động của bà Lục đã chứng tỏ bà không tán thành để Tần Nhi Ngọc chen chân vào cuộc hôn nhân của cô Lục Niên. 

Nhớ tới lúc trước, Bà Lục là một vị phu nhân nghiêm khắc, bây giờ Kha Nguyệt hoàn toàn phủ định cái nhìn này, bà là người hiểu lí lẽ, một khi đã chấp nhận ai sẽ bảo vệ người đó, đối với Kha Nguyệt cũng như thế. 

Di động ở trên bàn phát ra chấn động nhỏ, Kha Nguyệt nhìn màn hình là Tô Đan Đan gọi. 

Nguyệt , mình vừa nhận được điện thoại, Ông Ken muốn gặp cậu” 

Giọng nói đầy kích động của Tô Đan Đan tiến thắng vào màng tai, bàn tay cầm di động khẽ căng cứng, trên gương mặt bình thản của Kha Nguyệt xuất hiện sự dao động, 

“ông ấy không phải đang ở Thụy Sĩ sao?” 

“Vừa rồi trợ lý của ông ấy gọi đến công ty, bảo chúng ta đến khách sạn Tạ Tường gặp ông ấy, oa, Ông Ken là ông hoàng CEO, cậu sẽ làm người phát ngôn của họ ở thị trường trung quốc, chính vì thế hôm nay cậu cố gắng làm cho tốt” . 

Kha Nguyệt hé miệng cười, không để tâm đến sự hưng phấn và kích động của Tô Đan Đan, ánh mắt nhìn xuyên qua rèm cửa quan sát ánh mặt trời ngoài cửa sổ, đôi mắt nhu hòa bị cắt nát thành từng mảnh vụn từ từ 

chìm vào sâu trong im lặng. 

“Tô Đan Đan, cậu tới Lục gia đón mình đi!” 

Đứng trước cửa,Tô Đan Đan sợ đầu sợ đuôi như bảo mẫu đứng cánh cửa xe, khi thấy bóng Kha Nguyệt ở xa, tính bước tới đón thì nhìn cảnh vệ liền im bặt dừng lại, ngại ngùng vẫy tay với Kha Nguyệt. 

“Sao lại mặc như thế” - Tô Đan Đan đánh giá Kha Nguyệt, trong lòng kinh ngạc nhưng cũng tức giận.“Tốt xấu gì người ta cũng là nhân vật lớn, cậu mặc như thế có phải rất không tôn trọng ông ấy không?” 

Kha Nguyệt miễn cưỡng cười nhìn Tô Đan Đan nhíu mày, không phản bác gì cả bước vào xe:“Ông Ken khi nào thì tới?” . 

Tô Đan Đan thuận tay khép cửa xe, lấy laptop ra, đem tư liệu tìm được để trước mặt Kha Nguyệt. 

“Theo cách nói của trợ lý ông ấy thì ông ấy vừa về tối qua, lần này đến Thành phố A là để giải quyết vấn đề kinh doanh ở thành phố A, mặc khác, hình như muốn cậu chụp quảng cáo cho quý này” .

Advertisement
';
Advertisement