Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)

Tài xế Lục gia đã chờ sẵn:“Tôi muốn nói Kha Nguyệt chút chuyện, ông bà thông gia cứ vào đi, bên ngoài lạnh lắm” 

Nhìn những người khác quay vào trong, bà Lục kéo đôi tay lành lạnh của Kha Nguyệt, an ủi: “Tiểu Nguyệt, hôm nay mẹ cũng đã hiểu, xem ra cuộc sống ở Kha gia của con cũng không thoải mái gì, nhưng mà cô dâu sắp xuất giá phải ở nhà mẹ đẻ một ngày. Đây là tục lệ kết hôn, mẹ không thể kiên quyết đưa con về Lục gia được” 

Bà Lục giải thích chính là muốn Kha Nguyệt thoải mái. Cô nắm lấy tay bà Lục, cười cười: “Mẹ yên tâm, mấy năm qua con vẫn có thể chịu đựng được, mẹ an tâm trở về chăm sóc A Niên đi ạ” 

Bà Lục đau lòng xoa nhẹ gương mặt ửng hồng vì lạnh của Kha Nguyệt, nhẹ buông tay Kha Nguyệt, bước lên xe, trước khi đi không quên nói: “Con mau vào đi” 

“Bà thấy chúng ta ở trước mặt Lục gia còn chưa đủ mất thể diện hay sao, tôi nói cho hai mẹ con bà biết. Hai ngày nữa tốt nhất nên im lặng, Tiểu Nguyệt là con gái tôi, dù bà không chào đón nó, thì cũng phải nhịn”. 

Kha Nguyệt vừa về tới biệt thự đã thấy Kha Hải đang khiển trách Tử Nhiễm và Bà Cố, nhưng mặt hai người đó không hề có chút áy náy, thậm chí Tử Nhiễm còn chống chế: 

“Cha, cha thiên vị, chỉ biết là con cướp bạn trai của nó, tại sao không nói nó cướp vị hôn phu của con?” 

Kha Nguyệt nghe thấy lời oán giận của Tử Nhiễm, nhìn cô ta biểu tình còn oan hơn cả Đậu Nga, tỏ vẻ ủy khuất, cô thật không rõ Tử Nhiễm muốn thế nào. Nếu cô ta quan tâm Lục Niên, tại sao ngay từ ban đầu lại giành Cố Minh Triệt với cô. 

Chẳng lẽ cô ta muốn ăn cháo đá bát? Nếu quả thật như thế, cô không thể không cảm thán cho Cố Minh Triệt, nếu một ngày anh ta hoàn toàn tỉnh ngộ thì phải đối mặt với Tử Nhiễm ra sao, sẽ có loại tâm tình gì? 

“Lúc nãy không nghe thấy Lục phu nhân ám chỉ sao? Dù không có Tiểu Nguyệt, con cho rằng, Lục gia có thể tiếp nhận con sao?” 

Trước thái độ khăng khăng của Tử Nhiễm, Kha Hải rõ ràng đã tức giận, giọng nói cao lên không ít, Kha Nguyệt cũng không muốn tham dự vào trận cãi vã này, xoay người bước lên lầu, sau lưng lại nghe giọng nói mỉa mai của Bà CỐ. 

“Chỉ trong một tháng, nó đã khiến quý công tử Lục gia quỳ dưới váy nó, Chí Hải, sao ông không hỏi xem đứa con gái bảo bối của ông có phải trước khi Tiểu Tiệp và Lục công tử hẹn hò đã ám độ trần thương” 

Ám độ Trần Thương (***): Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới. Ở đây ý chỉ sự lén lút qua lại. 

Kha Nguyệt vừa đặt một chân lên cầu thang liền khựng lại, cách nói châm chọc của Bà Cố đã xúc phạm đến cô. Đột nhiên xoay người, ánh mắt nghiêm túc đảo 

qua hai mẹ con ngồi trên ghế sô pha: 

“Đừng so sánh mọi người đều cùng loại với hai mẹ con bà, vô liêm sỉ, không phải người phụ nữ nào cũng đều làm được” - Kha Nguyệt cao giọng nói, không để ý tới vẻ mặt xấu hổ của Kha Hải, nhìn Tử Nhiễm đang tức giận bật dậy, gằn từng chữ một nói:“vô liêm sỉ, không biết xấu hổ” . 

“Mày nói cái gì?”. 

Khi sắc mặt Bà Cố sa sầm lại, Tử Nhiễm rõ ràng đã bị Kha Nguyệt chế giễu đến mức không chịu được nữa, tính xông lên thì Kha Hài kéo lại, tức giận quát: “Em gái con nói sai hay sao?Vì một chút chuyện mà làm mất mặt gia môn, bản thân không chịu thua kém ai, nếu con lại làm chuyện ầm ĩ lần nữa, đừng nói cha, ngay cả Lục gia cũng không bỏ qua cho con”.

Advertisement
';
Advertisement