Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Cố Minh Triệt - Kha Nguyệt (Truyện full)

Ở một bên của phòng bao 

Sau khi Kha Nguyệt đi, có người xì xào, bàn tán, hầu như ai cũng muốn xem trò vui của cô, có người còn lên tiếng chế giễu : 

“Kha gia thì là cái thá gì mà đối xứng với Cố thiếu chứ. Nếu không phải là bác Cố thân với Kha gia thì sao Mạc Lệ." Lời nói mới được phân nửa, người đó đột nhiên im lặng. 

Chuyện này mặc dù không phải là điều luẩn quẩn cấm kỵ gì nhưng mà mọi người chưa bao giờ nhắc tới sự kiện đó ở trước mặt Cố Minh Triệt. 

Ánh mắt của Cố Minh Triệt càng lúc càng lạnh. 

Trong bọn họ cũng có người tận mắt chứng kiến hôm đó vào mấy năm trước, sự vô tình của Cố Minh Triệt bọn họ cũng đã được lãnh ngộ. Hắn nhẹ động đậy khóe miệng: "Tôi đi về trước, đêm nay tôi còn có việc." 

 

Kể từ tối hôm đấy, Kha Nguyệt có vẻ đã trầm tính, ít nói hơn rất nhiều 

Đến một tuần sau thì cả hai nhận được giấy trúng tuyển của đại học, Cố Minh Triệt thì khỏi phải nói, anh đỗ Thanh Hoa một cách dễ dàng 

Còn Kha Nguyệt cố gắng lắm mới đỗ được một trường đại học chính quy tuyến ba 

Ít nhất còn cùng một thành phố Kha Nguyệt tự nhủ.. 

Cả hai gia đình lúc này cũng rất bận rộn để chuẩn bị lễ đính hôn cho Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt 

Kha Nguyệt càng cách ngày đính hôn càng gần thì lại càng thấp thỏm, không hiểu sao cô có dự cảm chẳng lành 

Y như rằng mấy ngày sau, khoa công nghệ thông tin của đại học Thanh Hoa lan truyền ra một tin là hoa khôi trường Tử Nhiễm và thái tử gia của Cố thị đang yêu đương 

Có không ít bạn học nữ ganh ghét Tử Nhiễm, nói cô ta là hồ ly tinh chuyên đi câu dẫn đàn ông 

Mà cũng không phải không có lý, Tử Nhiễm gần như là tượng đài cho sắc đẹp ở Thanh Hoa, cô thông minh, sắc sảo, mạnh mẽ không lý gì lại không thể chinh phục được cậu chủ nhà họ Cố 

Lúc Kha Nguyệt nghe được tin này, cũng rất bình tĩnh 

Cô không thể hành xử nông nỗi như cách làm với Mạc Lệ được, ngu ngốc rơi vào bẫy một lần là đủ rồi 

Buổi chiều hôm ấy, mẹ Cố mời Kha Nguyệt sang chơi 

Kha Nguyệt ngồi uống trà cùng với bố Cố trong vườn nhà ông. 

Từ nhỏ cô đã rất hay đến đây. Hai nhà vốn là thân hữu lâu năm, bố Cố luôn xem cô là con cháu trong nhà. 

Kha Nguyệt từ bé đã rất thích Cố Minh Triệt, vậy nên cô vẫn thường tới đây thăm hỏi bố Cố mỗi khi có thời gian. 

“Nói thật bác rất vui khi hai đứa có thể kết đôi, hai đứa chúng con đều được chúng ta nhìn từ bé đến lớn, tính cách của hai đứa ta đều hiểu cả” . 

Ông lại ậm ừ :“Nguyệt Nguyệt, ta biết con cũng không dễ dàng gì, nhưng ta thật lòng muốn con làm con dâu ta, nếu Minh Triệt có làm việc gì có lỗi với con, con cứ nói với bác, ta không tin người làm bố này lại không quản nổi nó”. 

Kha Nguyệt vội vàng lắc đầu :“Dạ không có, Minh Triệt đối với con rất tốt ạ, bác đừng lo ạ”. 

Bố Cố thở dài :“Vậy nói về việc đính hôn, con thấy hai bác chuẩn bị như vậy có ổn thoả không, con còn muốn thêm thứ gì không cứ nói với bác.” 

“Mọi việc đều rất tốt ạ, con rất thích. Hai bác còn nhiều việc mà còn làm thế này thật phiền hai bác, nếu 

 

không có hai bác con cũng không biết phải chuẩn bị những gì nữa.” Kha Nguyệt đáp 

BỐ Cố rất vừa lòng với câu trả lời này, nghĩ thầm đứa trẻ này thật biết cách ăn nói, ông bạn già của mình quả thực đã dạy dỗ ra một đứa nhỏ rất hiểu chuyện 

Mẹ Cố vừa đi đến, đặt đĩa trái cây lên bàn rồi ngồi xuống nói: 

“Không phiền, không phiền chút nào. Mẹ cũng rất thích việc này.”

Advertisement
';
Advertisement