Hệ thống bá đạo - Lâm Phàm (FULL Dịch) - Tối Cường Hệ Thống

Nửa tháng sau.

Bên trong hư không vô tận, một bóng người đang khoanh chân, gương mặt thật không biết nói gì hơn.

Nôn mửa!

-Không chịu được, thật sự không chịu nổi nữa.

Lâm Phàm giờ đang rơi nước mắt, thật sự sắp không chịu nổi, đan dược này dùng thật buồn nôn quá, miệng hắn giờ tràn đầy hương vị đan dược, khi vừa bắt đầu thì rất hưng phấn, tràn đầy động lực, nhưng sau nửa tháng, hắn có ý muốn tự tử rồi.

-Giời ạ, dùng đan dược mà muốn ói hết cả ruột gan, cảm giác này có ai hiểu chứ.

Trong lòng Lâm Phàm đau nhói, đan dược thật sự quá nhiều, nuốt quá khó chịu, hắn ăn vào cũng muốn ói ra rồi.

Nhưng không cắn không được, tất cả đều là kinh nghiệm đó, nguồn kinh nghiệm vô tận.

Tu vi cứ như hỏa tiễn, tăng cao ào ào.

Tổ Cảnh cao cấp.

Tổ Cảnh đại viên mãn.

……………….

Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, hắn đã tăng lên cảnh giới cỡ này.

Hiện tại đã sắp vượt qua Tổ Cảnh.

Nhưng độ khó vẫn khá lớn, kinh nghiệm những tiên đan mang tới đã không còn nhiều nữa, mà miệng hắn hiện giờ gần mất vị giác luôn rồi.

Mùi vị gì cũng có cả.

Có ngọt, có mặn, lại có đắng, thiên kì bách quái vô cùng nhiều.

Nếu như để người khác biết có một người ăn đan dược đến tình trạng này, nói không chừng sẽ chết vì tức mất, quá bắt nạt người đi, một viên tiên đan có thể khiến người ta liều chết một mất một còn, nhưng giờ Lâm Phàm đang ăn đến mức muốn ói, nhìn những đan dược bên trong Thiên Địa Dung Lô, lòng Lâm Phàm chợt run, rốt cuộc nên làm gì với những cái này đây?

Không ăn cũng không nỡ, những thứ này đều là kinh nghiệm, thời điểm nguy hiểm như hiện tại mà không nâng tu vi bản thân lên, trong lòng hắn vô cùng bất an.

Quyết định không nói gì nữa, tiếp tục chôn đầu vào đan dược, nhất định phải đột phá Tổ Cảnh, tiến nhập vào cảnh giới càng thêm huyền diệu hơn.

-Ồ, tiên đan cái quái gì đây, chỉ tăng 10 ngàn kinh nghiệm thôi sao, quá phế vật rồi.

Lâm Phàm ghét bỏ nhìn hạ phẩm tiên đan trong tay với, thời điểm bây giờ mà chỉ với 10 ngàn kinh nghiệm, còn ăn cái rắm ấy.

Ném!

Một viên hạ phẩm tiên đan cứ như rác thải bị Lâm Phàm ném ra ngoài không chút thương tiếc, mà hiệu quả của hạ phẩm tiên đan này hắn cũng biết, nó tăng lên thiên tư của một người.

Đối với Lâm Phàm hiện giờ, thì thiên kiêu gì gì đó cũng không đáng giá, một mao tiền cũng không đáng, kỹ năng dạy dỗ của Lâm Phàm đã có thể dạy cho một tên ngu ngốc trở thành thiên kiêu, hơn nữa lại còn không tác dụng phụ.

Mà điều Lâm Phàm không biết, viên hạ phẩm tiên đan kia trôi nổi bồng bềnh trong hư không rồi xuyên thấu tầng không, cuối cùng rơi vào một thành trì, đến một tiểu viện cũ nát, trúng một thiếu niên đang mặc bộ đồ rách rưới đang tu luyện.

Nếu Lâm Phàm biết tung tích viên đan dược này, tuyệt đối sẽ xì một tiếng bật cười, đã từng thấy qua các kỳ ngộ trong các tiểu thuyết huyền ảo là ngẫu nhiên đạt được đan dược, chả có ai giống như Lâm Phàm vậy, lười ăn nên tiện tay ném nó ra như rác, cuối cùng lại có phế vật nhặt được.

……………….

Đương nhiên hiện tại Lâm Phàm không quản nhiều, cho dù có ngán cũng phải liều mạng ăn, bất quá những hạ phẩm tiên đan đã không có chỗ dùng, hắn bắt đầu chọn ra trung phẩm, thượng phẩm và tuyệt phẩm tiên đan.

Nhật nguyệt điên đảo, nhưng đối với Lâm Phàm đang mắc ói, hắn đã không có khái niệm thời gian.

Hắn đã hoàn toàn đắm chìm vào tiếng nhắc nhở kinh nghiệm của hệ thống.

Vào một ngày nào đó, Lâm Phàm chỉ biết che miệng, hắn thật sự ăn đến mức bất động, cảm giác duy nhất là buồn nôn, muốn ói.

Keng, chúc mừng tu vi thăng cấp.

Tu vi: Thánh Tiên.

Ngay lúc này, tiếng nhắc nhở khiến Lâm Phàm hưng phấn xuất hiện, rốt cuộc thì hắn cũng đã trở thành Thánh Tiên.

Lâm Phàm có cảm giác như mình cùng thiên địa như hòa với nhau.

Thánh Nhân bất tử, đại đạo không thôi.

Sau khi trở thành Thánh Tiên, bản thân hắn có biến hóa cực lớn, nhất cử nhất động đều có thể dẫn dắt sức mạnh thiên địa, thậm chí bên trong cơ thể cũng dần tạo thành một loại thiên địa huyền diệu.

Nhưng điều khiến Lâm Phàm kinh ngạc nhất chính là sau khi đột phá Thánh Tiên thì đẳng cấp tu vi cũng tiêu tán, không còn phân loại sơ giai, trung giai, cao cấp mà chỉ có một đẳng cấp, Thánh Tiên.

Lâm Phàm đứng lên, nhìn đan dược bên trong Thiên Địa Dung Lô, trong mắt hắn lộ vẻ chán ghét, như bị bệnh kén ăn đan dược.

Nhưng không còn cách nào, không ăn cũng không được, tất cả những thứ này đều là kinh nghiệm đó nha.

Chậm một chút, nhất định phải chậm một chút, nếu không chậm lại, hắn thấy mình có thể trở thành người đầu tiên chán ghét tiên đan á.

Nếu để người khác biết được suy nghĩ và việc làm của Lâm Phàm bây giờ tuyệt đối sẽ thổ huyết, sẽ quát chửi đồ súc sinh, thật quá súc sinh đi, cái tên chó má này vẫn còn là người à? Chán ghét tiên đan hử, bọn họ chỉ vì một viên tiên đan mà có khi phải dùng tính mạng để đánh đổi đó.

Nhìn tiên đan trong Thiên Địa Dung Lô, Lâm Phàm cũng lười đếm mà nhét nó vào túi trữ vật, sau đó chậm rãi đi.

Trong túi trữ vật hiện giờ còn có một vài thần vật dùng luyện khí, Lâm Phàm muốn luyện chế bọn chúng thành Tiên khí.

Tâm thần khẽ động, từng khối thần vật luyện khí như ngọn núi nhỏ bay vào Thiên Địa Dung Lô.

Luyện khí.

Tùy cơ luyện chế.

Ong ong…

Thiên Địa Dung Lô bắt đầu chấn động, trong nó lấp đầy các luyện khí thần vật.

Người khác luyện khí cũng phải dè dặt, cẩn thận từng li từng tí, sợ chỉ cần sơ ý một chút sẽ dã tràng xe cát, bao nhiêu công sức và nguyên liệu đều đổ sông đổ bể, nhưng Lâm Phàm luyện khí cuồng bạo như vậy, trực tiếp ném vào nguyên liệu, có thể luyện ra cái gì đều phải dựa vào vận khí của ngươi rồi.

-Nhiều nguyên liệu như vậy mà còn không luyện ra được thần khí thì chỉ có thể nói quá máu chó thôi.

Lâm Phàm tương đối tham lam, một lòng đều nghĩ đến luyện chế ra Thần khí.

Công dụng Thần khí có thể thấy rất rõ, lực lượng ngay cả quỷ thần cũng khó lường.

Cũng giống như Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên, thần khí Lâm Phàm hài lòng nhất khi luyện chế ra.

Một đường đi cùng nhau, cùng lập nên những chiến công hiển hách.

Thiên Địa Dung Lô rung động kịch liệt, tất cả nguyên liệu bên trong lò đã được luyện hóa, nhưng sau đó nó tùy thời hợp lại với nhau, cũng không biết có thể luyện ra thứ đồ gì.

Keng, chúc mừng đã luyện chế ra trung phẩm Tiên khí, vẫn chưa có tên.

Keng, chúc mừng luyện chế ra Thượng phẩm Tiên khí, vẫn chưa có tên.

Leng, chúc mừng luyện chế ra Tuyệt phẩm Tiên khí, vẫn chưa có tên.

…………….

Hệ thống điên cuồng vang lên tiếng nhắc nhở.

Lâm Phàm vẫn đang đợi, những Tuyệt phẩm Tiên khí hay Thượng phẩm Tiên khí gì gì đó không thể lọt vào mắt hắn.

Hắn đang chờ đợi có ra được thần khí đặc thù nào hoặc loại đặc biệt nào đó hay không.

Keng, chúc mừng luyện chế ra Hạ phẩm Tiên khí.

Keng, chúc mừng luyên chế ra Trung phẩm Tiên khí.

…………….

Lâm Phàm cảm thấy ngày càng thất vọng, chuyện quái gì đây, chẳng thấy cái giống gì tốt cả.

Hắn giờ đã có Thần khí, nhưng nó cũng chỉ do loại vật liệu đơn giản làm ra.

Mà giờ có nhiều tài liệu cấp cao như thể, chẳng lẽ một chút tỉ lệ cho ra đồ tốt cũng không có?

Chính giây phút này, một âm thanh truyền đến làm cho lông mày Lâm Phàm vốn luôn nhíu giãn ra, ý cười hiện rõ trên mặt.

-Keng, chúc mừng đã luyện chế ra vật phẩm đặc biệt.

Một ánh hào quang bỗng bạo phát.

Trong lòng Lâm Phàm mừng rỡ cực kì:

-Bạo nổ, vận khí của ca bạo nổ rồi.

Nhưng thời điểm thấy vật phẩm này, mặt Lâm Phàm dại ra, đây là ý gì chứ, cái quái gì thế không biết?

Ngươi đang trêu chọc ta sao hệ thống, đkmn?

Advertisement
';
Advertisement