Canh Dương Thiên, thái thượng lão tổ Thiên Địa Tông, tu vi thông thiên triệt địa, uy năng vô biên là cường giả cùng thời với Bạch Thánh của Côn Lôn Thần Tông.
- Tham kiến lão tổ!
Hàn Quân Thiên cúi đầu hướng về Canh Dương Thiên chào.
- Tham kiến lão tổ!
Hiện tại Lâm Phàm cũng phải dựa vào lão tổ bảo vệ cánh mạng nên tự nhiên đàng hoàng một chút.
Canh Dương Thiên liếc mắt nhìn Lâm Phàm sau đó gật đầu.
- Rất tốt, ngươi đã làm tăng chí khí tông môn, thật sự rất tốt.
Lâm Phàm cười ha ha trả lời.
- Đa tạ lão tổ khen ngợi, nhưng đây cũng là việc đệ tử phải làm.
Toàn bộ Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông cũng đến rồi, nguyên bản bọn họ đều đang bế quan tu luyện, nhưng không nghĩ tới chuyện hôm nay lại náo động đến mức như vậy.
Bây giờ, không khí hiện trường có chút bị đè nén, Tiên Vương đối Tiên Vương, trận thế này rất khó gặp một lần nha.
Trong lòng những cường giả đang vây xem cực kỳ kích động, loại chuyện như thế này bọn chưa nhìn thấy bao giờ. Hơn nữa, toàn bộ Tiên Vương trong truyền thuyết đều đã xuất hiện, chuyện này quả thực quá doạ người.
Bạch Thánh liếc mắt nhìn Lâm Phàm sau đó nhìn phía Canh Dương Thiên nói.
- Thả người đi.
Canh Dương Thiên khẽ mỉm cười nói.
- Chuyện này ta không làm chủ được, phải hỏi vị đệ tử này có muốn thả hay không đã?
Lâm Phàm nhìn Thái Thượng lão tổ rồi sau đó lại nhìn Bạch Thánh một chút.
Bạch Thánh này tu vi rất cao còn có chút hung hãn, người bình thường vẫn không dám trêu chọc hắn thế nhưng mà...
Lâm Phàm bước lên trước một bước, nhìn Bạch Thánh cao giọng nói.
- Thả cái cmm ngươi ấy, lão tử bằng bản lĩnh bắt được hai tên kia còn ngươi dựa vào cái gì mà kêu ta phải thả, ngươi thì tính là cái rắm gì?
Hiện tại đã có lão tổ làm chỗ dựa, mình còn sợ cái quái gì nữa?
Lâm Phàm vừa xong, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Tiểu tử này đang muốn chết nữa thì phải, người trước mắt này là Bạch Thánh nha, là cường giả có hy vọng tấn thăng lên Thiên Quân nhất của Vô Tận đại lục đó.
Mà bây giờ tiểu tử này dám mắng hắn, chẳng lẽ hắn không sợ sau mày không thể ra khỏi tông môn? Chọc giận cường giả loại này thì trừ phi hắn vĩnh viễn
trốn trong tông môn chứ chỉ cần hắn ra ngoài là sẽ bị chém giết trong nháy mắt. Canh Dương Thiên hơi lắc đầu.
- Tiểu tử ngươi phải chú ý ngữ khí một chút khi nói chuyện cùng Bạch Thánh tiền bối, nghe chưa?
- Há, biết rồi!
Lâm Phàm gật gật đầu, sau đó đổi sang giọng khác.
- Bạch Thánh tiền bối thật ngại quá, ta không thể thả người được vì mặt mũi của ngươi còn không đủ.
Giờ khắc này, Bạch Thánh đã bị Lâm Phàm chọc giận hoàn toàn, tiểu tử này đang muốn chết.
- Tốt, rất tốt a...
Bạch Thánh không những không giận mà còn cười cười sau đó nhìn Canh Dương Thiên.
- Rất tốt, Thiên Địa Tông có thể có được tên đệ tử như vậy, đích thật là phúc khí của cả tông, Bạch Thánh ta bế quan quá lâu sợ rằng có rất ít người nhớ tới năng lực của ta, nếu hôm nay mọi người đều có mặt ở đây thì cũng không cần đi nữa, tất cả cố gắng lưu lại luyện tay chân một chút đi.
Đùng!