Hệ thống bá đạo - Lâm Phàm (FULL Dịch) - Tối Cường Hệ Thống

 

 - Quãng thời gian trước, ta đã đánh một trận cùng mấy vị Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, thực lực bọn chúng không yếu chút nào. Tuy nói cùng cảnh giới với Tiên Vương của chúng ta, nhưng thực lực của phần lớn Chủ Thần lợi hại hơn rất nhiều so với những Tiên Vương bình thường. Có thể nói ngang với Tiên Vương thâm niên. Mặc dù số lượng cường giả cấp Tiên Vương của Vô Tận đại lục nhiều hơn Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục. Thế nhưng thực lực của Tiên Vương so với Chủ Thần còn cách biệt không ít. Đặc biệt là sau khi Vị Lai Vô Lượng Vương Phật gia nhập phe bọn họ, khiến Vô Tận đại lục rơi vào thế yếu.  

 

- Ta nghĩ Vô Tận đại lục cũng có không it viễn cổ Tiên Vương chứ?  

 

Lâm Phàm hỏi.  

 

Vô Tận đại lục vô cùng to lớn, mênh mông như biển, tuyệt đối không thể không có cường giả đứng đầu.  

 

- Có, theo ta được biết, bên trong Chân Lý Thánh Địa có một vị viễn cổ Tiên Vương, tu vi kinh thiên động địa, không thể tưởng tượng nổi, nói chung hắn cũng có thể solo với một tên Chủ Thần, khi ta vừa mới gia nhập Thiên Địa Tông, hắn đã là cường giả Tiên Vương rồi. Canh Dương Thiên cũng không lo lắng mấy, bởi vì hắn biết trên Vô Tận đại lục có không it cường giả cấp Tiên Vương có thể sánh ngang với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Bây giờ, Vô Tận đại lục đang gặp phải nguy cơ rất lớn, bọn họ tất nhiên không thể mặc kệ.  

 

- Theo ta thấy với tình huống hiện tại, chúng ta nên bảo tồn thực lực, còn mấy môn phái nhỏ, tuy không giúp được gì, nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu. Nếu như cư để đại quân Nguyệt Ảnh đại lục hoàng hoành, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn. Đặc biệt là những đệ tử bị đám vong linh pháp sư luyện chế thành vong linh, chúng là một đống phiền phức.  

 

Lâm Phàm cảm thán. Canh Dương Thiên cũng gật đầu.  

 

- Nên thế, bởi vậy ta mới để các sư đệ ra ngoài tìm những môn phái nhỏ kia, hy vọng có thể bảo vệ đạo thống của bọn họ.  

 

- Côn Lôn Thần Tông như thế nào?  

 

Lâm Phàm hỏi.  

 

Canh Dương Thiên sững sờ, sau đó cười khẽ.  

 

- Tuy trong lòng Bạch Thánh rất phẫn nộ, nhưng hắn cũng không phải người không biết nặng nhẹ. Hắn cũng biết Vô Tận đại lục đang đối mặt với nguy cơ to lớn, ta cũng đã nói chuyện qua vơi hắn. Trong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ tạm quên đi tất cả ân oán, cùng nhau chống đỡ ngoại địch. Chờ sau khi chuyện này kết thúc, sẽ đang chầm chậm giải quyết.  

 

Lâm Phàm nghe nói như thế cũng có chút kinh ngạc. Hắn có chút không thể tưởng tượng nổi, hắn không nghĩ tới Bạch Thánh lại biết điều như vậy. Khiến người ta không dám tin tưởng. Giờ khắc này, Lâm Phàm cảm thấy Bạch Thánh là một lão đầu tốt.  

 

- Vậy thì tốt rồi, với tình huống như thế này, ta e cũng không giúp đỡ được gì. Mấy chuyện bài binh bố trận này, còn phải dựa vào các ngươi, ta chỉ có thể cố gắn tăng cao thực lực.  

 

Lâm Phàm nói. Thực lực hắn bây giờ mặc dù cũng là Tiên Vương cảnh, nhưng nếu so với đám Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, vẫn còn một chút chênh lệch. Hắn nhất định phải cấp tốc nâng cao thực lực, phải cố gắng thu thập đủ số kinh nghiệm để tấn cấp Thiên Quân cảnh. Mặc kệ kết quả cuối cùng có như thế nào, đến mức đó mới sáng tỏ.  

 

Đám người Canh Dương Thiên cũng gật đầu, đó là biện pháp tốt nhất rồi.  

 

- Chân Lý Thánh Địa ở đâu vậy? Ta muốn đi xem thử một chút?  

 

Lâm Phàm hỏi.  

 

- Tận cùng phía đông đại lục, có toà tháp cao trọc trời, nơi đó là Chân Lý Thánh Địa.  

 

Canh Dương Thiên nói, Lâm Phàm muốn đi Chân Lý Thánh Địa là một lựa chọn không tồi. Biết đâu hắn lại có thể mời được viễn cổ Tiên Vương xuống núi sớm một chút, cũng có thể cho Vô Tận đại lục giảm thiểu tổn thương không cần thiết. Đại quân Nguyệt Ảnh đại lục có rất nhiều cường giả, nhưng chiến tranh không chỉ quyết định bởi số lượng, như coi như lần này liên minh Vô Tận đại lục có chiến thắng cũng sẽ tổn thương đến căn cơ, rất lâu mới có thể khôi phục.  

 

Lâm Phàm cũng không lưu lại lâu đi vào hư không chạy về hướng Chân Lý Thánh Địa, hắn muốn biệt, viễn cổ Tiên Vương có thực lực như thế nào.  

 

Chân Lý Thánh Địa nằm trên một mảnh tuyệt vực, nơi người thường không thể nào tới được. Toà tháp trọc trời vẫn sừng sững, xung quanh nó có khí tức chân lý bao phủ, như hết thảy chân lý trong thiên địa đều do nơi này sinh ra.  

 

- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nếu đã tới, thì đi ra đi. Đúng lúc này, một thanh âm từ trong tháp cao truyền tới.   

 

- A Di Đà Phật.  

 

Trong chớp mắt, phật quang tỏa ra từ trong hư không, vạn ngàn phật quang giống như một dải lụa, xuất hiện phía sau lưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật. Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang khoanh chân ngồi trên đài sen, thân ảnh hắn khổng lồ đang trôi nổi trong hư không, trong mắt hắn lập loè ý cười.  

 

- Ai, đã lâu như vậy rồi mà ngươi vẫn không giác ngộ, nếu như ngươi có thể giác ngộ được, chuyện tấn cấp Thiên Quân sẽ vô cùng tự nhiên a.  

 

Chân Lý Tiên Vương thở dài, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cười khẽ.  

 

- Chân Lý Tiên Vương, đừng nói những lời nhảm nhí này với ta, tai kiếp lần này của Vô Tận đại lục, ngươi muốn như thế nào?  


Mỗi câu nói của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đều khiến hư không xung quanh ngưng tụ, nếu Chân Lý Tiên Vương muốn nhúng tay, thứ nghênh tiếp hắn chính là tử vong.

Advertisement
';
Advertisement