Hiện tại Lâm Phàm cũng chỉ có thể nói như vậy, hắn vẫn nghe được ngữ khí Chân Lý Tiên Vương như không muốn giúp bọn họ, điều này làm Lâm Phàm rất đau đầu.
- Ta từ lâu đã không hỏi đến thế sự, ta chỉ muốn truy tìm thiên địa chân lý mà thôi. Ngươi từ đâu tới, thì trở về lại nơi đó đi.
Chân Lý Tiên Vương ôn tồn đáp lời.
Lâm Phàm liền sững sờ, sau đó khẽ cau mày, cái điệu này thật sự không muốn giúp bọn họ rồi.
- Chân Lý Tiên Vương, nếu Vô Tận đại lục bị hủy, thì chân lý của ngươi còn ý nghĩa gì nữa?
Lâm Phàm liền hỏi.
- Nếu Vô Tận đại lục bị diệt, vẫn có Nguyệt Ảnh đại lục, chân lý không phân chủng tộc...
Chân Lý Tiên Vương đáp.
- Ô...Khí tức của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật... Có phải Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã tới đây rồi?
Lâm Phàm đang định thuyết phục tiếp, nhưng lúc này hắn lại cảm nhận được khí tức đang tiêu tán trong hư không có chút quen thuộc!
- Tiểu bối, ngươi mau ly khai nơi này đi. Còn chuyện Vô Tận đại lục, ta cũng không quản được, cũng không muốn quản.
Thời khắc này, một bóng người đi ra từ Chân Lý Chi Tháp, bóng người kia ngẩng mặt nhìn vào tinh không, vẻ mặt Chân Lý Tiên Vương vô cùng hờ hững, trường bào bay lượn trong gió. Hắn chỉ muốn tìm kiếm chân lý, còn những chuyện khác hắn chả quan tâm.
Lâm Phàm nhìn Chân Lý Tiên Vương.
- Không nghĩ tới đường đường là Chân Lý Tiên Vương cũng sợ chết.
Hắn xem như đã hiểu, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tới đây nói gì đo với Chân Lý Tiên Vương rồi.
- Làm càn.
Chân Lý Tiên Vương nổi giận, hắn không ngờ bản thân lại bị một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa xỉ nhục. Một chiếc bút lông trong suốt xuất hiện, cây bút này là bảo vật truyền thừa của Văn Đạo Thiên Quân, uy lực khó lường. Câyy bút kia giờ đang tản ra khí tức bén, có thể cắt rời hư không, như chỉ cần hạ một bút, có thể phân định sinh tử. Lúc này, Lâm Phàm cũng đang đứng tại chỗ nhìn chằm chằm Chân Lý Tiên Vương. Hắn rất muốn ném cục xà phòng ra, hung hăng giết chết con rùa đen rút đầu mắc dịch này. Nhưng ngẫm lại thấy không đáng, sao phải dùng xà phòng trên người tên nhát gan trước mắt chứ, thật sự quá uổng phí.
- Chân Lý Tiên Vương, Lâm Phàm ta cúi đầu mời ngươi xuống núi cũng vì Vô Tận đại lục, ngươi thật cho rằng, hậu bối như ta dễ bắt nạt?
Lâm Phàm miệt thị nhìn đối phương, khí tức Tiên Vương từ người hắn bộc phát ra, thiên địa chấn động không ngừng. Lúc Chân Lý Tiên Vương cảm nhận được cỗ hơi thở này, sắc mặt nhất thời biến đổi. Hắn cũng không ngờ tiểu bối trước mắt dĩ nhiên cũng là Tiên Vương. Chân Lý Tiên Vương nhìn Lâm Phàm một cái, sau đó xoay người ly khai nhanh chóng tiến vào Chân Lý Chi Tháp.
- Cmn!
Lâm Phàm không ngờ tên này lại bình tĩnh như thế, hắn ta nhanh chân trốn vào Chân Lý Chi Tháp, khóe miệng Lâm Phàm lộ ra nụ cười lạnh lùng.
- Được rồi, nếu ngươi đã thích ở lại đây như vậy, vĩnh viễn đừng mơ bước ra ngoài nữa.
- Đại Phàm Ca, bạo phát cho ta.
Sau khi Lâm Phàm trở thành Tiên Vương, thì tất cả những thần thông của hắn cũng trở thành tiên thuật, uy lực vô cùng huyền diệu. Lực lượng Đại Phàm Ca bây giờ vô sắc vô vị, chỉ cần nó dung nhập vào đất trời, Chân Lý Tiên Vương đừng hòng ra được, nếu muốn phải phá giải lực lượng Đại Phàm Ca, thì phải xem xem bản lãnh của hắn đã tới đâu rồi.
Bên trong Chân Lý Chi Tháp, Chân Lý Tiên Vương đang đứng trước cửa sổ, lặng nhìn hư không, đôi mắt hắn bình tĩnh của đang lập loè vô số ánh sáng.
- Chuyện của Vô Tận đại lục liên quan gì đến ta. Ta chỉ cần bảo vệ bản thân, từ từ tìm kiếm chân lý, chắc chắn có một ngày, ta có thể chứng được Thiên Quân đại đạo.
Chân Lý Tiên Vương hắn đã ẩn cư từ lâu, một lòng trở thành Thiên Quân, nhưng từ trước giờ tới nay, hắn vẫn không thành công. Bây giờ Vô Tận đại lục bị Nguyệt Ảnh đại lục xâm lấn, khiến cho hắn phảng phất như tìm được một tia chân lý. Dù cho Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không đến cảnh cáo hắn, hắn cũng không ra tay. Dù sao, hắn đã được đến mức độ này đã coi nhẹ hết tất cả. Hắn chỉ quan tâm tới chuyện tấn cấp Thiên Quân.
- Ô!