Lâm Phàm che ngực, ngẩng đầu nhìn Chân Lý Tiên Vương.
- Ngươi há có thể hiểu được, nếu ngươi có thể đạt đến cấp độ như ta, thì ngươi sẽ hiểu. Chân Lý Tiên Vương giơ tay lên cao, Chân Lý Tinh Bút lấp lóe, tựa như ẩn chứa tất cả thiên địa chân lý, hắn viết ra một nét, đánh vào người Lâm Phàm, Lâm Phàm liền bước lên trước, vẻ mặt trở nên trắng bệch cực kỳ, như mất đi sức chống cự, hắn vẫn ngẩng đầu nhìn địch thủ, tử từ nói.
- Ta đích thực không thể hiểu được mục đích của ngươi, nhưng ngươi cũng không nên cấu kết với Vị
Lai Vô Lượng Vương Phật.
Chân Lý Tiên Vương nhìn Lâm Phàm đang trước mắt, tự hỏi.
Chẳng lẽ là thực lực hắn đã trở nên cường hãn như vậy rồi? Dù sao đối phương cũng là Tiên Vương,
tuy nói hắn vẫn không bằng mình, nhưng cũng không thể bại nhanh như vậy? Chẳng lẽ những năm gần đây, do mình tập trung theo đuổi chân lý chi đạo, nên vô tình tiến nhập cảnh giới cao thâm hơn? Chỉ do mình không biết?
Bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều, tên đáng ghét trước mắt này phải chết. Danh dự Chân Lý Tiên Vương ta há có thể để một tiểu bối nhục nhã. Lâm Phàm đang bước từng bước hướng về Chân Lý Tiên Vương. Lúc này, Chân Lý Tiên Vương cũng không để Lâm Phàm trong mắt nữa, hắn lại vẽ ra một bút, từng đạo quang mang chém thân thể Lâm Phàm.
- Ngươi không rõ chuyện giữa ta và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, mục đích của các ngươi chỉ là được tồn tại, mà mục đích của chúng ta chính là truy cầu Thiên Quân chỉ đạo chí cao vô thượng, nếu ngươi chuyên tâm tu luyện, đời này vẫn còn một chút hi vọng, đáng tiếc hiện tại đã muộn, bởi vì ngươi sắp chết rồi.
Chân Lý Tiên Vương lạnh lùng nói, chân lý tinh bút trong tay hắn đánh vào trên người Lâm Phàm, máu Lâm Phàm văng tứ tung, nhưng giờ khắc này, hắn vẫn chậm rãi đi tới trước mặt đối phương, sau đó giơ nắm đấm không có bất kỳ sức lực nào lên.
Lach cach! Hắn dường như dùng hết khí lực đánh lên ngực Chân Lý Tiên Vương.
- Ngươi thật sự không xứng làm chân lý...
Khi nắm đấm chậm rãi bay tới chỗ Chân Lý Tiên Vương, nó dường như tiêu hao hết tất cả sức mạnh,
hai mắt Chân Lý Tiên Vương hờ hững nhìn Lâm Phàm, nắm đấm của hắn chậm rãi chạm tới lồng ngực, bụng... Nhưng khi nó chạm tới đũng quần..
Lach cach!
- Xoay Chuyển Càn Khôn!
Thanh âm uy nghiêm vang vọng trong thiên địa, thần sắc Chân Lý Tiên Vương thay đổi trong chớp mắt, miệng hắn há to, hai mắt trợn trừng, khuôn mặt hắn dần trở nên dữ tợn... Tất cả mọi thứ bây giờ đối với hắn đều đã không quan trọng nữa, thiên địa trong mắt hắn đã tan vỡ thành vô số mảnh, một luồng cảm giác đau đớn từ đũng quần truyền đến.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, cho dù hắn là Tiên Vương cường giả cũng không thể nào chịu nổi một chiêu âm hiểm như thế.
Chân Lý Tiên Vương đau đớn nhìn Lâm Phàm, chật vật mới mở miệng.
- Nới lỏng... Tay.
Lâm Phàm nhìn hắn lắc đầu, sau đó lấy chủy thủ từ túi trữ vật.
- Gặp lại sau... Chân Lý, ta tiếp thu kinh nghiệm của ngươi, và sẽ nỗ lực chứng minh ngươi vẫn còn có chút tác dụng.
Xì xì!
Một đao!
Hai đạo!
Ba dao!
Bốn đạo!