Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Lâm Y Y đang định ngủ trưa bỗng sợ ngây người.

‘Cô ấy cầm điện thoại, vội vàng xem.

Đầu tiên cô ấy vui mừng, sau đó mới kinh.

ngạc lao xuống giường, mặc nguyên đồ ngủ chạy về phía căn tin.

Cô ấy vui mừng vì người mình nhớ nhung đến trường mình.

Kinh ngạc vì ôi mẹ ơi, cậu Trần bị người ta livestream vả mặt? Cùng lúc đó Trong câu lạc bộ quyền anh trường đại học Giang Nam.

Đây là câu lạc bộ tầm cỡ do một cậu chủ nhà giàu đề nghị trường học phê duyệt xây cho mình.

Có rất nhiều thành viên theo học, khoảng ba trăm học viên.

Lúc này, trong lồng tám góc.

“Hay! Ngầu!”

‘Sau khi một tuyển thủ dùng chiêu Thần Long Bãi Thoái đánh ngã đối thủ, tức thì toàn hội trường vang lên tiếng hò hét rung trời.

“Nước!”

‘Cậu ấm này vừa lắc cổ vừa đi ra ngoài, lập tức có đàn em chạy đến mớ nắp bình nước đưa cho anh ta.

Anh ta uống vài ngụm, sau đó ném sang bên cạnh.

“Wow, đỉnh thật đó, ngầu thật đó!”

Mấy cô gái xinh đẹp cầm điện thoại nhào vào lòng anh ta cười nũng nịu.


*Ngầu cái rm, các em tưởng ông đây không nhìn thấy lúc nấy các em toàn.

nhìn điện thoại chấm châm à? Ngay cá bán thiếu đánh quyền mà cũng không xem há?”

‘Cậu ấm kia hừ lạnh.

“Ai da, em xem Liêu Hồng đánh người mà.

Anh xem này, Liêu Hồng đang dạy đỗ một tên tép riu!”

Cô gái mớ livestream cho anh ta xem.

“Đệch, Trần… Cậu ấm chấn động cả người, đẩy cô gái trong ngực ra.

“Cậu Bạch, sao thế?”

Mấy cô gái bất mãn.

“Mau mau mau, đi gọi người cho tôi, sau đó tới nhà hàng Surati* Cậu ấm này là Bạch Tiểu Phi.

Đám đàn em nghe vậy lập tức tập hợp tất cả mọi người chạy như bay tới nhà hàng Surati.

Thậm chí cậu Chu Chu Trạch đang chơi với Bạch Tiểu Phi cũng nhận được tin tức trước tiên.

Anha lệnh quay lại nhà hàng Surati ‘Vương Linh đã tát Trần Hạo ba phát “Hừ hữ, dám bắt nạt chị Liêu Hồng cúa tôi, tôi đánh chết anh!”

‘Vương Linh vẫn chưa hết kích động, đang định tát tiếp phát thứ tư thì nghe.

thấy tiếng hét: “Mẹ ơi, nhóm cậu Bạch tới! Nhiều người thế!”

Đám người chặn trước cửa nhà hàng Tây lập tức dạt ra.

Lập tức trông thấy hai trăm người đang lao về phía này.

“ÖI Không ngờ anh Phi cũng tới.

Ừ ừ, thật nể mặt tôi nha, biết tôi đang làm việc nên tới cổ vũ!”

Liêu Hồng trông thấy Bạch Tiểu Phi lập tức đứng dậy.



Đây là hành động tỏ ý tôn trọng, mặc dù cô ta không phải người của Bạch Tiểu Phi nhưng dù sao anh ta cũng rất có thế lực ở đại học Giang Nam.

Nhưng khi Bạch Tiểu Phi chạy vào, anh ta quát lên Liêu Hồng đang định chào hỏi thì nghe thấy “Mẹ nó, đập cho tôi, đập ngã tất cả mọi thứ đang đứng cho tôi”

Một đám người tầm rầm xông tới, đập cho mấy tên đang đè Trần Hạo ngất lịm.

Ngay cả bàn ghế trong phòng ăn cũng bị đập tan tành.

Còn cánh nam nữ đứng cạnh Liêu Hồng thì khỏi nhắc tới, hoàn toàn không có cơ hội giải thích đã bị đánh no đòn! Liêu Hồng ngu người luôn.

“Đệch đệch! Bạch Tiểu Phi, anh điên à, tôi là Liêu Hồng, anh đánh người của Liêu Hồng tôi làm gì?”

Liêu Hồng trợn mắt trừng trừng.

“Bốp Bạch Tiểu Phi bước lên tát lên mặt Liêu Hồng một phát.

“Con đàn bà đê tiện này, tao đập mày đó”

‘Sau khi tát xong, Bạch Tiểu Phi vội chạy đến chỗ Trần Hạo: “Trần Hạo, cậu có sao không?”

Bạch Tiểu Phi túa mồ hôi lạnh.

Trần Hạo sờ gương mặt bị tát ba phát, anh đã nén một bụng lửa giận rồi.

Nếu như hôm nay Bạch Tiểu Phi sẽ hành hạ mình như thế nào! hông tới thì không dám chắc đám người này May là tới kịp! “Trần Hạo, lúc nãy con ả này đánh cậu, xử lý thế nào đây?”

‘Chu Trạch túm tóc Vương Linh bị dọa sợ đến trước mặt Trần Hạo.

Sốc thật đấu! Bạn nghĩ mà xem, Chu Trạch rất nối tiếng trong trường, cả cậu Bạch Bạch Tiểu Phi nữa.

Tại sao bây giờ bọn họ lại dẫn theo nhiều người tới cứu tên Trần Hạo này như vậy? Phái chăng có quan hệ gì? Hơn nữa, rõ ràng là bọn họ đang ở thế yếu.

“Còn hỏi gì nữa, lôi đi đánh nhừ tử cho tôi!”

Bạch Tiểu Phi giận dữ quát.

‘Chu Trạch kéo Vương Linh sang một bên, sai đàn em tát cô ta.

*Điên rồi điên rồi, Bạch Tiểu Phí, hôm nay anh vì hai kẻ tầm thường này mà định gây chuyện với tôi phải không?”

Liêu Hồng không ngờ mọi chuyện lại đột nhiên đáo ngược như vậy.

Không ngờ Bạch Tiểu Phi lại dám đối xử với cô ta như thế.

“Ha ha, tôi đối xử với cô như vậy đó, cô làm gì được nào? Chẳng qua cô chỉ là một con gà của Tập đoàn Hải Sơn thôi!”

Bạch Tiểu Phi cười khẩy.

“Mẹ kiếp, anh dám sỉ nhục tôi( Bốp! Liêu Hồng thẹn quá hóa giận, định xông lên đánh nhau với Bạch Tiểu Phi nhưng.

bị anh ta tát một phát.

Khóe miệng rỉ máu.

Thật sự là cô ta nghĩ mãi mà vân không hiểu nổi, hôm nay Bạch Tiểu Phi uống nhầm thuốc à? Thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt khó tin, Liêu Hồng không chịu nổi.

Mà Bạch Tiểu Phi vẫn muốn đánh tiếp.

Đúng lúc này, điện thoại của Liêu Hồng bổng đổ chuông.

Số gọi đến hiển thị là Đầu To.

Hai mắt Liêu Hồng sáng ngời, cô ta lập tức bắt máy.

“Đầu To, anh con mẹ nó mau tới cứu tôi, nếu còn không tới thì cậu chủ của các.

anh sẽ không gặp được tôi nữa đâu!”

Liêu Hồng khóc lóc.

“Vâng, chị Liêu, có người gọi điện cho tôi rồi.



Bây giờ chị đưa điện thoại cho cậu Bạch nhé?”

Đầu To bên kia lạnh lùng lên tiếng.

Đưa cái rắm! Liêu Hồng lập tức ấn loa ngoài trước mặt mọi người.

“Chào cậu Bạch! Phải chăng trong chuyện này có hiểu lầm? Cậu biết rõ chị Liêu là người phụ nữ của ai mà”

Đầu To nói.

“Tôi đếch quan tâm Từ Vệ và cô ta có quan hệ gì.

Tôi nói cho anh biết, cho dù là người phụ nữ của Từ Hải Sơn thì hôm nay tôi cũng đánh!”

Thật nực cười, đám Bạch Tiểu Phí bọn họ biết rõ chị gái của Trần Hạo là Trần Hiểu lợi hại cỡ nào, bọn họ không biết phân biệt nặng nhẹ chắc? Nói thẳng ra, nếu như hôm nay chú tịch Trần Hiểu ở đây thì không chí đánh người đơn giản như vậy đâu! “Được, xem ra Tập đoàn Thương mại Kim Lãng các người không xem Tập đoàn Hải Sơn ra gì nhỉ? Cậu Bạch, đúng là Thương mại Kim Lãng các người rất lợi hại, nhưng cậu có thể về nhà hỏi ba mình xem Tập đoàn Thương mại Kim Lăng mới thành lập mấy chục năm, còn thế lực Tập đoàn Hải Sơn chúng tôi đã thành.

lập bao lâu rồi?”

“Đánh người phụ nữ của cậu Từ chẳng khác gì vả mặt cậu ấy!”

Đầu To ở đầu dây bên kia gần từng chữ.

“Ha ha, Bạch Tiểu Phi, tôi nói cho anh biết, bạn trai của tôi là Từ Vệ, anh ấy sắp.

về nước rồi.

Nếu anh ấy biết tôi bị đánh thì Thương mại Kim Lăng các người lợi hại cỡ nào cũng phải nể mặt nhà bạn trai tôi.

Ba anh chẳng qua chỉ là Lý Trấn Quốc mà thôi, dù ông ta giúp anh cũng phải cân nhắc lợi hại đúng không?”

“Hữ hữ”

Mà lúc này, Liêu Hồng bắt đầu vênh váo.

Bạch Tiểu Phi không thể tự ý quyết định mấy chuyện này.

Anh ta nhìn Trần Hạo.

Nếu Trần Hạo báo đánh thì chắc chân không thành vấn đề, tuyệt đối không sợ.

Nhưng Trần Hạo chẳng nói chẳng rằng, không biết lấy cây côn điện từ chỗ tên đàn em nào.

Sau đó đi tới dí lên người Liêu Hồng.

‘Xoet xoet! Toàn thân Liêu Hồng giật mạnh rồi lập tức ngã xuống, co giật trên mặt đất.

Quả thật có một số chuyện phải nhẫn nhịn cho êm xuôi, nhưng vừa nghe người phụ nữ này lôi Tập đoàn Hải Sơn ra để đe dọa mình, Trần Hạo không chịu nổi.

Đúng là oan gia ngõ hẹp! Lần trước suýt chút nữa mình đã bị Từ Đại Nguyên đánh cho tàn phế, nói thật này cơn tức này vẫn chưa nguôi.

Hôm nay lại bị Liêu Hồng sỉ nhục.

Nếu còn nén giận nữa thì Trần Hạo chết quách cho rồi! Dù sao bắt đầu từ Từ Đại Nguyên, anh đã kết thù với Tập đoàn Hải Sơn rồi.

‘Sau khi xử lý xong xuôi, khẳng định là không thể tiếp tục ăn cơm được nữa, Trần Hạo bèn dân Tô Tử Nguyệt rời đi.

Đám người vây xem đều cảm như hến.

“Mẹ nó, người này tên là Trần Hạo nhí? Trông tầm thường mà sao ghê gớm vậy, Bạch Tiểu Phi cũng phải xem sắc mặt cậu ta”

“Đúng vậy, tôi cũng đang buồn bực đây! Còn cá Chu Trạch nữa, nghe đồn giàu lắm.

Các cậu xem dáng vẻ cậu ta liều mạng vì tên Trần Hạo tầm thường kia đi!”


“Các cậu có bị ngu không? Còn luôn miệng bảo người ta tầm thường.


Lễ nào các cậu vẫn chưa phát hiện chân tướng? Cậu ta họ gi?”


“Trần Hạo chắc chản họ Trần rồi.


Ôi đệch, chẳng lẽ là..”

Advertisement
';
Advertisement