Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Thì nhóm Mã Hiểu Nam và chị cô ấy là Mã Hiểu Vân đã ở đó.

Bao gồm cả giáo viên hướng dẫn Mạnh Thái Như, Hàn Tư Dư và Đô Vũ, ngoài ra, ngồi bên cạnh Mã Hiểu Vân là một chàng trai khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mặc vest mang giày da.

Mã Hiểu Văn là người rất có phong thái phụ nữ.

Rất giỏi về vấn đề giao tiếp.

Nhóm Trần Hạo, Dương Huy đã từng giao tiếp với cô ta nhiều lần rồi, nói thế nào nhỉ, là người rất kiêu ngạo, tìm việc cho nhóm Trần Hạo là vì nể mặt Mã Hiểu Nam, còn về nhóm Trần Hạo, Dương Huy, người ta khinh lắm.

“Nhóm Trần Hạo ngồi đii”

Mã Hiểu Vân lạnh lùng nói.

Trần Hạo ngồi xuống.

“Chuyện tối qua, đúng là làm mọi người phải lo lầng, đợi lát nữa tôi phải kính mọi người một ly, hơn nữa, giới thiệu với mọi người, đây là Mạnh Bân, là bạn cấp ba của tôi, đội trưởng đội điều tra của Kim Lăng! Tôi đã gọi điện thoại cho.

cậu ấy!”

“AI Em chào anh Mạnh Bân, cám ơn anh đã cứu chúng et Đỗ Vũ vừa nghe hàm tước này, bắt đầu xem trọng ngay.

“Khách sáo quá, đây là bổn phận của tôi.

Hơn nữa tiết lộ với mọi người răng, các nghi phạm đêm qua đã bị chúng tôi bắt giữ và đã điều tra được vụ án lớn sau lưng họ.

Tính ra là tôi phải cảm ơn mọi người mới đúng, nếu không, con cá lớn Chu Giang này, không biết khi nào mới chịu tr Mạnh Bân cười nói “Hiểu Nam, em thấy bạn em biết ãn nói thế nào chưa, em cũng kính ân nhân của em một ly đi!”

Mã Hiểu Vân thấy em gái mình không biết ý ngồi im thin thít, vội vàng nhắc.


nhở.

*À à, ngoại trừ cảm ơn đội trưởng Mạnh ra, hôm nay tớ còn muốn cảm ơn Trần Hạo, dủ sao nếu không có cậu ấy, không biết chúng tớ đã xảy ra chuyện gì!”

Mã Hiểu Nam nói.

Dù sao có nói thế nào, cũng nhờ có Trần Hạo báo cánh sát, nếu không thì sẽ không có sau đó.

“Hiểu Nam, em làm gì vậy! Chị bảo em cảm ơn đội trưởng Mạnh, em cảm ơn Trần Hạo làm gi?”

Mã Hiểu Vân không vui.

“Đúng đó đúng đó, thắng hèn này đã làm được gì đâu? Còn nói mình chuẩn bị báo cánh sát há, có lẽ là lúc đó sợ teo rồi, nếu không nhờ chị Hiểu Vân kịp thời biết tin, thông báo cho đội trưởng Mạnh ra quân thì tụi em đã xong đời rồi.

“ Đỗ Vũ nói.

Mà Mạnh Bắn thì chỉ lắc đầu cười gượng.

“Nói không hề sai, cho dù muốn cảm ơn thì chúng tôi chỉ muốn cảm ơn chị Vân Và đội trưỡng Mạnh, tôi lấy trà thay rượu kính hai người một ly, tại tôi không trông nom nhóm Hiểu Nam kỹ càng nên tôi xin kính trước!”

Lúc này Mạnh Thái Như mím cười nói.

Hiển nhiên, người ta không hề quan tâm đến Trần Hạo.

Mà Mã Hiểu Nam thì..

Thật ra cô ấy cảm thấy hơi là lạ ‘Cứ cám thấy rằng trong toàn bộ quá trình này, Mạnh Bân chưa hề xuất hiện, hơn nữa tối qua, cho dù là khí thế hay thực lực thì Bạch Lang đều mạnh hơn.

người tên Mạnh Bân này nhiều.

‘Cho nên Mã Hiểu Nam cảm thấy không đúng lắm.

Hơn nữa, sự mỉa mai của mọi người với Trần Hạo làm bản thân Mã Hiểu Nam, không thể chấp nhận được.

“Chị biết em và Trần Hạo thân nhau, thể này đi, chốc nữa chị sẽ thử.



tìm người sắp xếp cho Trần Hạo một công việc có bảo hiểm xã hội là được!”

Mã Hiểu Vân không muốn làm em mình quá mất mặt nên nói ngay.

“Thật không chị? Chị sẽ tìm một công việc có năm loại bảo hiểm xã hội cho Trần Hạo há?”

Mã Hiểu Nam nói.

“Chuyện này hơi khó, thị trường bây giờ, ngoại trừ một vài công ty lớn mới có loại bảo hiểm kia nhưng Trần Hạo thì, khụ khụ, khó sắp xếp được, nhưng mà chị sẽ cố gắng hết sức!”

Hàm ý rất rõ ràng, năng lực Trần Hạo không đủ.

“Đúng đó, nếu chị Vân phải sắp xếp cho người kém cỏi như Trần Hạo, chắc chắn sức cạnh tranh sẽ lớn lầm, đưa Trần Hạo vào, chẳng phải là làm nền cho người ta rồi sao!”

Đỗ Vũ tính tình thẳng thần nói ngay.

“Đúng đó, loại người như Trần Hạo, chí có thể làm một vài công việc văn phòng giấy tờ thôi, những ngành khác thì không được đâu, nói thật lòng, khoảng thời gian trước, em và giáo viên hướng dẫn đã từng bàn luận về cậu ta rồi!”

Hàn Tư Dư cũng lắc đầu cười gượng, Trần Hạo ngồi bên cạnh nghe, da đầu căng sắp nổ.

Mẹ nó, lần nào cũng vậy, có về như không đá đểu mình thì họ sẽ không có chuyện gì để nói đúng không? Lúc trước mình sống thật thà nhưng không có nghĩa là mình ngu.

Tại sao phái sống thật thà? Không tiền không quyền, không thể không thật thà.

Trần Hạo im lãng không nói.

Đúng lúc này, điện thoại Trần Hạo vang lên.

Vừa nhìn, là chị mình gọi đến.

Trần Hạo lập tức ra ngoài nhấc máy.

“Chị, có chuyện gì không?”

“Em trai, đang bận không? Chí nói em nghe chuyện này, quản gia và vài cấp.

dưới của chị đến Kim Lãng trước, em tim ai đó tiếp họ thay chị nhé, Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng đã được chị giao việc khác rồi, nên em cứ tiện tay sai người khác đi, đến sân bay đón họ rồi tìm một nơi cho họ ở!”

“Ồ, không thành vấn đề!”

Trần Hạo gật đầu, Nói thật, đây là lần đầu tiên Trần Hạo tiếp xúc với người trong dòng họ của mình.

“Ha ha, ngày kia là chị đến rồi, hai chị em mình sẽ được gặp nhau!”

Trần Hiểu cười nói.

Tất nhiên Trần Hạo cũng rất nhớ chị mình.

Tán gẫu vải câu xong, Trần Hạo cúp máy.

Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng đang bận nên Trần Hạo cũng ngại quấy rầy họ.

Sắp xếp ai đây? Khụ khu, ngẫm nghĩ, dù sao nơi này có nhóm người Hàn Tư Dư, bán thân anh cũng không muốn dùng bữa ở đây.

Thế thì tự anh đi đón đi.

Dù sao cũng là quán gia cúa chị mình.

VI vậy Trần Hạo đi vào nói một tiếng với Mã Hiểu Nam rằng mình có ít việc phải đi ngay.

“Trần Hạo này, bận rộn nhỉ!”

Mã Hiểu Vân mỉa một câu.

Mã Hiểu Vân tôi mời cậu ăn cơm là nể mặt cậu rồi, ha ha, vậy mà dám có việc.

bận phái đi! “Cậu ta ấy à, chắc là không ở đây nổi nữa, đúng rồi anh Mạnh Bân, anh nói đi, anh chàng đẹp trai với mái tóc trằng đó có chức vụ gì vậy?”



Đỗ Vũ nói.

“Ha ha, nói thật lòng, thật ra tôi rất tò mò về đề tài tán gẫu của mọi người, cô.

nói gì mà Maybach, anh chàng đẹp trai tóc trắng lạnh lùng, sao đội cánh sát của chúng tôi lại có người như vậy được?”

Bây giờ Mạnh Bân mới xấu hổ nói Trên thực tế, ban nãy anh ta cũng nghe thấy một vài chỉ tiết sai sai, đêm qua à, đúng là đôi cảnh sát có hành động lớn.

Nghe nói là có lãnh đạo liên quan đến điều tra.

Tình hình nội bộ rất căng.

Lúc đó, Mạnh Bân vừa nhận được cuộc gọi của Mã Hiểu Vân, nói em gái mình bị bắt cóc, tổng cộng có bốn cô gái gì đó.

Mạnh Bân vừa nghe, chẳng phải đây là vụ án lớn lần này sao? ‘Cho nên Mạnh Bân nói cảnh sát đã lên đường rồi.

Mà chờ đến khi mình đi theo đại đội thì tất cá những bọn bắt cóc đã ngoan.

ngoãn chịu trói, con tin đã được giải cứu từ lâu rồi.

Thậm chí tình hình thế nào, không phải chuyện mà người cấp thấp như anh ta có quyền được biết Cho nên bữa cơm này rất kỳ lạ Nếu không tại sao lúc trước Mạnh Bân lại lắc đầu cười gượng chứ.

‘Cho đến báy giờ, anh ta đã hiểu, ra có đến hai nhóm người đi cứu.

Minh chỉ việc đi thu dọn.

Hả? Không phải đội cảnh sát của anh? Em cũng nghĩ thế, cũng đâu thể lái chiếc xe xa xỉ như Maybach được!”

Đỗ Vũ bưồn bực ngay.

“Đội trưởng Mạnh, thế không phải mọi người đến cứu chúng tôi à?”

Mạnh Thái Như cũng ngạc nhiên nói, tại sao một chuyện nhỏ như vậy mà lại phiền phức.

đến thết “Nói đúng ra là không, bởi vì lúc chúng tôi đến hiện trường, mọi người đã được.

cứu!”

Mạnh Bản cười giải thích.

Không nói chỉ tiết, chỉ nhắc đến một vài chỉ tiết lúc đó.

Những việc này, anh ta không dám mạo hiểm giành công.

Há? Ôn ào suốt nứa ngày, vậy là có người cố ý đến cứu chúng tôi há? Là ai vậy?”

Bốn cô gái lại kinh ngạc.

Mà lúc này, điện thoại của Hàn Tư Dư vang lên.

“Xin chào, ai vậy?”

“Xin chào quý khách, chúng tôi bộ phận chăm sóc khách hàng của cửa hàng hàng đầu cúa hiệu đồ vest Rex mà hôm qua cô đã mua vest.

Là thế này, hôm qua cô đã mua cho bạn trai cô một bộ vest, sau đó khuya hôm qua, anh ấy lại đến yêu cầu mua một bộ giống như đúc, lúc ấy chúng tôi chỉ có size nhỏ nhất nên tạm đưa cho bạn trai cô trước, hôm nay size anh ấy muốn đã về, tôi muốn hỏi rắng có cần đổi lại không ạ? Lúc đó anh ấy rất gấp gáp nên chưa để lại số điện thoại cho chúng tôi”

“Bạn trai tôi? Cô đang nói đến người tên Trần Hạo hôm qua đúng không? Cậu †a đâu phải bạn trai tôi? Hơn nữa, cậu ta mua hai bộ vest làm gi?”


Hàn Tư Dư hơi ngơ ngác.


Mà Mạnh Thái Như nghe giọng của nhân viên chăm sóc khách hàng cũng trợn mắt lên.


“Nếu như vậy, bộ vest tối qua của Trần Hạo không phải là bộ vest mà Tư Dư đã mua, cậu ta cố ý lừa chúng ta! Nhưng mà, tại sao cậu ta lại lửa chúng ta? Bộ.


Yest trên xe tối qua… Chẳng lẽ là… ` Mạnh Thái Như chợt kêu lên.

Advertisement
';
Advertisement