Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Đội ngũ y tế này chỉ tìm hiểu đơn giản tình hình một chút rồi vào phòng bệnh.

Nhóm người viện trưởng đương nhiên không dám quấy rầy.

Phải biết là mỗi người trong nhóm này đều là tiền bối có thâm niên.

Tròn ba tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua nhóm chuyên gia này mới ra ngoài.

Nói với phía bệnh viện rằng nguồn bệnh của bệnh nhân đã được chữa khỏi, phần còn lại phải chăm sóc trong thời gian dài.

“Các vị chuyên gia, xin nán lại một lát, bên này có một cuộc họp báo đang đợi!”

Viện trưởng vội vã giữ lại.

Nhưng người của nhóm chuyên gia phớt lờ, dứt khoát rời khỏi bệnh viện.

“Thật đấy! Thật đấy! Viện trướng, bây giờ tất cả số liệu của cơ thể bệnh nhận đều có xu hướng trở lại bình thường rồi!”

Lúc này bác sĩ lâm sàng phấn khích hét lên.

‘Còn chưa kể hai ba con Tân Hướng Nam và Tần Nhã kích động cỡ nào.

“Lý Việt, thật sự là cảm ơn cháu quá, đợi ba cháu về nước, chú nhất định phải cảm ơn ba cháu mới được!”

Tân Hướng Nam lộ về xúc động nói “Khụ khụ, chú khách sao rồi chú Tân!”

Lý Việt nghe mọi người lấy lòng mình thì cảm thấy rất đã, nhưng mặt khác cũng cảm thấy nghi ngờ.

Ôi trời ơi, vừa nấy nhiều chuyên gia y học như vậy, thật sự là do ba mình mời tới à? Nói thật thì tự Lý Việt cũng không tín được, nên ngay lập tức đến nhà vệ sinh gọi cho ba mình.


“Ba, những người đó đều là do ba mời tới sao?”

“Hả? Những người nào?”

“Thì là chuyên gia Eddie nổi tiếng nước ngoài với chuyên gia Đông y Triệu Thanh có tiếng của Hoa Hạ đấy?”

“Sao ba quen mấy nhân vật lợi hại như vậy được chứ! Những bác sĩ mà ba mời, có thể đến cũng chí là những bác sĩ Đông y bình thường trong nước thôi, dù sao thì chuyên gia khắp nơi trên cá nước còn không hội chẩn ra được kết quả mà, cho nên con trai à, con cũng đừng có hí vọng quá!”

Nghe xong vẻ mặt Lý Việt thất vọng Còn tưởng thật sự là do ba mình mời đến, vậy thì mình có thể ra vẻ ta đây rồi Nhưng không phái ba vậy thì là ai mời đến chứ? ‘Chắc chắn không phải phía bệnh viện và nhà chú Tân, bởi vì từ biểu cảm của họ có thể thấy được bọn họ cũng rất ngạc nhiên.

Bạn củng phòng của Tân Nhã cũng không có khả năng, nói thẳng ra là vô lý.

Vậy thì có thể là ai chứ? Lý Việt lòng đầy ngờ vực bước ra ngoài.

“Cậu Lý cậu Lý! Mọi người đợi cậu lâu rồi đấy, chú Tần nói đợi lát nữa để Tiểu Nhã mời chúng ta đi ăn cơm!”

Triệu Đồng Đồng và những người khác vui vẻ nói.

Bây giờ Tân Nhã không sao nữa, bọn họ là chị em chắc chắn phải vui rồi.

“Được rồi! Tôi cũng chẳng bỏ ra sức lực gì, chỉ mời mấy vị bác sĩ đến thôi mà”

Lý Việt nói.

Dù sao bây giờ mọi người đều cho rằng là nhờ mình, hơn nữa thái độ của Tân Nhã đối với mình rõ ràng cũng tốt hơn rồi.

Cho nên bây giờ Lý Việt có bị đánh gãy răng cũng phải nuốt vào bụng, tuyệt đối không thể nói ra sự thật.

Huống hồ bây giờ là thời cơ tốt nhất để theo đuổi Tân Nhã.

Mọi người cười nói vui vẻ.

Trong phòng bệnh.



Tân Nhã cũng không đành lòng quấy rầy mẹ mình vừa mới ngú, bị Tân Hướng Nam gọi sang một bên.

“Tiểu Nhã à, ba thấy sao con cứ đối xứ lạnh nhạt với Lý Việt vậy, có thể thấy hình như cậu ấy rất thích con! Vừa hay bọn con cũng sắp tốt nghiệp rồi, gia cảnh nhà Lý Việt cũng rất tốt, bây giờ còn giúp chúng ta nhiều như vậy..”

“Ba, ba nói gì vậy!”

Tân Nhã vuốt tóc nói.

“Tóm lại sau này con đối xử với Lý Việt người ta tốt một chút! Cũng đừng để uống công cậu ấy giúp nhà chúng ta nhiều như vậy!”

Tân Hướng Nam nói.

“Nhưng mà ba, ba không cảm thấy kỳ lạ sao?”

Tân Nhã nghĩ lại chuyện vừa nãy, không thể không nghỉ ngờ.

Kỳ lạ gì chứ?”

“Thế lực của dòng họ nhà Lý Việt, ba cũng biết rõ mà.

Nói thật, những vị bác sĩ vừa nãy đến chữa cho mẹ hình như đều là những nhân vật tiếng tăm lừng lấy trong giới y học.

Thế nhưng bọn họ cũng không nhận tiền, cũng chẳng nói chuyện với chúng ta bao nhiêu, nhất là bọn họ hoàn toàn không quen biết Lý Việt”

Bọn họ cho con cảm giác giống như bọn họ đang hoàn thành một nhiệm vụ vô cùng nặng nề, chứ không phải là được người ta mời đến để chữa bệnh cho mẹ”

Tân Nhã nói Tân Hướng Nam gật đầu: “Mấy lời con nói, ba cũng thấy kỳ lạ, nhưng ngoài Lý Việt gọi cho ba cậu ấy mời bác sĩ đến thì cũng đâu có ai đến giúp nhà chúng ta đâu, bên phía Yên Kinh thì lại càng không có khả năng!”

“Hơn nữa chẳng phải Lý Việt đã gọi điện xác nhận với ba cậu ấy tồi sao, có thể là quan hệ của ba cậu ấy ở nước ngoài, Tiểu Nhã, con cũng đừng nghĩ nhiều nữa!”

Được Tân Hướng Nam khuyên nhủ một hồi, Tân Nhã cũng ra ngoài ăn cơm cũng với nhóm Lý Việt “Tiểu Nhã, hôm nay trước khi đến bệnh viện tớ đã gặp được Trần Hạo!”

Triệu Đồng Đồng vừa ăn vừa nói.

Nghe thấy tên Trần Hạo, Tần Nhã sững sờ, sau đó trên mặt có cảm giác mà không thể tả được.

Hình như hi vọng càng nhiều, nên thất vọng càng nhiều.

“ừm”

Tần Nhã nhàn nhạt nói.

Nói thật, Trần Hạo giúp mình, còn tặng minh món quá quý giá nhất của anh đã làm cho Tân Nhã rất cảm động.

Cho nên Tân Nhã rất có cảm tình với Trần Hạo.

Bình thường không có việc gì Tân Nhã cũng muốn gặp Trần Hạo, rồi nói chuyện với anh, cùng nhau học bài.

Cảm thấy Trần Hạo ngơ ngẩn thật tốt.

Nhưng Tân Nhã biết, hình như Trần Hạo rất ghét mình.

Vả lại mình xảy ra chuyện, còn đăng lên vòng bạn bè, nhưng Trần Hạo hoàn toàn không quan tâm đến.

Minh muốn làm bạn với anh, thậm chí còn hơi có tình cảm trên phương diện kia Nhưng cách làm của Trần Hạo đã khiến Tần Nhã thật sự rất thất vọng.

“Hữ, tên nghèo kiết xác đó, gặp thì gặp chứ có gì to tát đâu!”

Lý Việt tức giận bất bình.

‘Sau đó mọi người cũng không thảo luận về anh nữa.

Chỉ có Tân Nhã là hơi buồn lòng.

Tân Nhã tôi có gì không tốt chứ? Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có chàng trai nào từ chối tôi như vậy cả, nhưng Trần Hạo cậu có ÿ gì đây? Về phía Trần Hạo.



‘Sau khi biết được bệnh tình của mẹ Tân Nhã đã được chữa khói, anh mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Cuộc sống vẫn trôi qua bình thường.

Buổi tối cùng ngày, Trần Hạo mang tài liệu đến thư viện.

‘Vừa mới đến cổng đã nhìn thấy một cô gái đang đứng ở thư viện, hình như đợi ai đó.

Trần Hạo sững sờ.

Cô gái thân hình cao ráo, mặc một bộ quần áo ôm sát người màu đen, không phải Tân Nhã thì còn là ai được chứ! Tân Nhã ngẩng đầu, vừa hay cũng nhìn thấy Trần Hạo.

“Bạn Tân Nhã, cậu cũng đến thư viện học à?”. truyện ngôn tình

Trần Hạo hơi ngượng ngùng hỏi “Không phái, tôi đến trả tài liệu!”

Tân Nhã qua loa nói.

Về chuyện trước đây, trong lòng Trần Hạo rất áy náy.

Lúc này nói: “Cậu ăn cơm chưa, tôi mời cậu đi căn tin ăn cơm nhé? Hôm nay tôi mới nghe nói chuyện của bác gái! Bác gái đã tốt lên chưa?”



À à, cảm ơn cậu, mẹ tôi khỏi bệnh rồi, ăn cơm thì thôi không cần đâu, tôi hẹn bạn rồi!”

Tân Nhã lịch sự gật đầu với Trần Hạo.

Trần Hạo cũng không biết nên nói thế nào.

“Phải tồi bạn Trần Hạo, đây là chiếc vòng ngọc Long Vân mà cậu tặng tôi, trước đây tôi muốn giữ giúp cậu, nhưng mà tôi nghĩ thứ này quý giá như vậy, để tôi giữ cũng không tốt lâm, dễ khiến người khác hiểu lầm, giờ tôi trả nó cho cậu.

Còn chiếc vòng ngọc của tôi cậu cũng không cần đền đâu!”

Nói xong, Trần Nhã lấy chiếc vòng ngọc từ trong cặp ra, mỉm cười trả lại cho Trần Hạo.

Lúc này, một chiếc BMW 7 series lao tới.

‘Cửa sổ xe hạ xuống, Lý Việt đeo kính râm thò đầu ra: “Hi hi, Tiểu Nhã, tớ đến muộn ba phút, tối nay chúng ta đi ăn ở đâu đây, địa điểm tùy cậu chọn! “Tim đại một nhà hàng Tây là được rồi, tôi cũng không kén ãn! Với lại hôm nay để tôi mời cậu, dù sao thì mấy hôm trước ở bệnh viện cậu vẫn luôn ở bên cạnh tôi, hơn nữa cậu còn là ân nhân cứu mạng me tôi,buổi trưa vừa mời cậu rồi, nhưng tối nay là một trình tôi mời cậu!”

Vừa nói cười, Tân Nhã vừa lướt ngang qua mặt Trần Hạo, ngồi vào ghế phụ lại.

“Tốii nay có một bộ phim hay lâm, tôi muốn đi xem phim nữa!”

“Tân Nhã nói.

Mặt Lý Việt như hoa đào nở, quả thực là vui chết đi được: “Được chứ được chứ!”

Khởi động xe, Lý Việt đắc ÿ liếc Trần Hạo sau đó chở Tần Nhã đi Trần Hạo sững sờ đứng một bên nhìn người ta đi xa, đối với “Tần Nhã không phải là tình yêu nhưng trong lòng lại hơi chua chát khó chịu.

‘Đặc biệt là Trần Hạo nghe hiểu, xem ra công lao mình cử đội ngũ y tế đến bệnh viện đã bị Lý Việt giành mất rồi “Tân Nhã rất cảm kích Lý Việt, mối quan hệ giữa hai người cũng gần gũi hơn.

Có cần phải nói ra sự thật không? Ôi! “Trần Hạo ơi là Trần Hạo, mày nói ra sự thật để làm gì chữ? Chẳng lẽ là để Tần Nhã cảm kích mày lần nữa sao, bây giờ.

chẳng phải đã giống như mày tưởng tượng rồi sao, chuyện chiếc vòng ngọc cũng kết thúc rồi Lÿ Việt rất thích Tân Nhã, mình cũng có Đồng Hân rồi, thuận nước đấy thuyền như vậy hình như cũng rất tốt! Về Trần Nhã đã cùng Lý Việt rời khỏi trường, “Tiểu Nhã, cậu nồi xem ăn ở nhà hàng nào thị ngọn đây? Tớ.


biết có một nhà hàng Tây, bên cạnh có một rạp chiếu phim, nhưng đương nhiên, cụ thể muốn đi đâu thì do cậu chọn.”


Lÿ Việt phấn khích nói Ban nãy, bỗng dưng nhận được tin nhấn Wechat của Tần Nhã, cô ấy muốn mình đến đón cô ẩy, quá thật là phấn khích chết đị được, “Dừng xe ở phía trước đi….* Lúc này, Tân Nhã mới thu lại ánh mắt ảm đạm đang nhìn gương chiếu hậu lại, nhàn nhạt nói “Há? Ở đây đâu có nhà hàng Tây!”




Tôi không đi nhà hàng Tây nữa, dừng xe, tôi muốn về nhà”

Advertisement
';
Advertisement