Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Bởi vì Khải Minh sau khi đi lên.

Nhìn bên trong thấy rất nhiều người tới phỏng vấn ngày hôm nay.

Nam thanh nữ tú, ít nhất cũng phải ba mươi đến bốn mươi người.

Mà đi ngang qua đại sảnh phỏng vấn là một khu vực làm việc.

Có rất nhiều cô gái đang làm việc ở đây.

Mỗi lần có một người thanh niên đẹp trai đi từ trong thang máy đi ra, các cô giống như chưa từng thấy qua người thanh niên như thế Kêu ‘Oal’ một tiếng thật to.

Không nghĩ tới lúc Khải Minh đi ra thì âm thanh nhỏ đi rất nhiều Cũng không biết là do bản thân cậu không có quyến rũ hay không.

Mẹ kiếp! Khải Minh chửi thề một câu.

“Người thứ 38, hôm nay chỉ có tuyển hai người, đến nhiều người như vậy làm gì!”

Có một cô gái đang đếm đối thủ cạnh tranh của chính mình.

Lập tức buồn khổ nói.

“Hừm, cô nhìn anh ta xem, anh ta nghĩ rằng anh ta tới đây thì có thể phỏng vấn thành công sao?”

“Ngoại trừ khuôn mặt trông sáng sủa một chút thì thực sự không có gì đặc sắc cả.

Cùng với anh chàng đẹp trai vừa nãy ra trông thật kém cỏi.”

“Đúng vậy, tôi xem còn không bằng đi về sớm một chút, miễn làm mất thời gian của người khác!”


Một chàng trai tán thành.

Không có cách nào khác, hầu hết tất cả mọi người đến đây theo nhóm, thêm vào đó là mối quan hệ canh tranh, ngoài ra một số người còn tỏ ra chế nhạo một cách vô cớ.

Khải Minh hít sâu một hơi, nghe thấy từng giọng nói mỉa mai chế giễu.

Cũng không có tức giận.

Dù sao Khải Minh biết rõ ràng bản thân tới đây để làm cái gì.

May vào lúc này.

Cửa thang máy mở ra, từ bên trong có một cô gái đi ra, vóc dáng rất cao, ít cũng phải 1 mét 78.

Cô gái có một mái tóc màu hồng dài để xõa vai.

Dáng người có lồi có lõm, khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng muốt.

Tóm lại khí chất đặc biệt rất tốt.

Xem xét có thể xếp vào hàng ngũ nữ thần! Cô đang hướng đi về phía nơi phỏng vấn, trong ngực còn ôm một phong bì đựng tư liệu, rõ ràng là cô tới đây để phỏng vấn.

Mà sau khi cô gái này xuất hiện, rất nhiều cô gái đều bị ảm đạm phai mờ, ngậm miệng lại không nói gì cả.

Trái ngược lại thì toàn bộ thanh niên ở trong phòng đều nhìn cô gái này với cặp mắt nóng hừng hực như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

Khải Minh cũng không ngoại lệ, ánh mặt của cậu cũng giống với đám thanh niên, nhìn từ dưới lên trên rồi từ trên xuống dưới mấy lượt.

Nghĩ thầm thật sự xinh đẹp.

So với Tần Nhã thì cũng không kém mấy phần.

“Mỹ nữ, cô cũng đến đây phỏng vấn sao, ha ha, thật là trùng hợp, có thể thuận tiện kết bạn Facebook không? Anh rể của tôi đang làm tại công ty, chức vụ chính là phó giám đốc phòng tuyển dụng!”

Một thanh niên cực kỳ đẹp trai đi tới bên gần cô gái kia.

“Không cần đâu, cảm ơn!”



Cô gái sửa sang lại sợi tóc của mình, ngượng ngùng lắc đầu.

Xem như từ chối.

“Sợ cái gì, tôi nhìn cô khí chất tốt như vậy, phù hợp với điều kiện của lần tuyển dụng này.

Lần này chỉ được tuyển có một nam và một nữ, nhất định chính là hai người chúng ta được tuyển vào công ty, kết bạn Facebook để làm quen một chút thôi!”

Thanh niên này tiếp tục dây dưa.

Khải Minh nhìn xem gã thanh niên này, dáng vẻ rất tự tin.

Nghĩ thầm chẳng lẽ tin giới thiệu của mình đều vô dụng? Còn cô gái kia đau, rõ ràng không phải là một cô gái tùy tiện, nhưng không làm được gì cả, dưới sự dây dưa của gã thanh niên này cộng thêm sự chứng kiến của tất cả mọi người ở đây, cô cũng không tiện từ chối, đành phải kết bạn Facebook với gã thanh niên này.

Điều này làm cho những thanh niên khác trong căn phòng ghen tị không thôi.

“Mọi người im lặng một chút, bây giờ tôi sẽ đọc tên người vào phỏng vấn, đọc đến tên người nào thì người đó sẽ đi vào cùng với tôi.

Đầu tiên, Khải Thiệu!”

“Đây!”

“Đây!”

Khải Minh đang mải nhìn cô gái, bây giờ khi nghe tới cái tên Khải Thiệu thì theo bản năng đáp lại một câu.

Kết của là cũng có một thanh niên nữa cũng lên tiếng.

Tình cảnh lâm vào một chút khó xử.

Khải Thiệu miệt thị nhìn lướt qua Khải Minh.

“Chuyện gì xảy ra? Tôi không thấy có trường hợp trùng tên đó?”

Lúc này, nữ trợ lý đi về phía Khải Minh.

Rõ ràng, thông tỉn anh chàng tên là Khải Thiệu này đều được trợ lý tuyển dụng này nắm rõ hết.

Cho nên cô đi nhìn hồ sơ phỏng vấn của Khải Minh.

“Anh không phải tên là Khải Minh sao, tại sao thích làm trò cười cho thiên hạ vậy? Tôi gọi Khải Thiệu thì anh đáp làm gì?”

“Xin lỗi, tôi nghe lầm!”

Khải Minh lúng túng trả lời.

“Không phải đâu, chắc anh ta nghĩ vị mỹ nữ đây gọi Khải thiếu, thiếu trong từ cậu, cho nên anh ta mới đáp lại! Ha Ha!”

Có một thanh niên châm chọc.

“Không biết còn tường rằng cậu Khải của Hoàn Kim đến đây nữa nha!”

Tất cả mọi người đều cười.

Liền cô gái xinh đẹp kia cũng cười khe khẽ.

Khải Minh không muốn giải thích gì thêm, dù sao cậu cũng bị đem ra làm trò cười cho người khác rồi.

Tiếp đó Khải Thiệu liền đi vào phỏng vấn.

Không bao lâu sau liền đắc ý đi ra ngoài.

“Anh Thiệu, anh Thiệu, nội dung phỏng vấn là gì vậy? Có thể bật mí một chút được hay không?”

Đám người xúm lại hỏi.



“Cũng không có nội dung phỏng vấn gì cả, tôi chỉ ngồi nói chuyện với 3 người trong phòng phỏng vấn làm cho ba người cười khanh khánh, tiếp đó hỏi tôi có thể tới đây làm không, sau đó thì thôi!”

Khải Thiệu cầm túi bằng hai tay, nói.

Một đám thanh niên đều ghen ghét, một nam hôm nay có vẻ là anh ta rồi.

Kế tiếp, tất cả mọi người thay nhau vào phòng phỏng vấn.

Khải Minh giao hồ sơ, đem thư giới thiệu nộp lên trên.

Sau khi trả lời mấy câu hỏi của nhà tuyển dụng thì cuối cùng Khải Minh cũng đi ra.

Tiếp đó chính là thời gian chờ đợi kết quả.

Có người đã rời khỏi đây.

Đến nỗi người gọi là Khải Thiệu đâu, anh ta đang quấn lấy cô gái xinh đẹp kia và cùng nói chuyện phiếm với cô.

“Kết quả đã có!”

Rất nhanh, nữ trợ lý cảm hai bản mẫu đơn nhận chức đi ra.

“Ai là người được ứng tuyển vậy?”

Đám người nhao nhao suy đoán.

“Phỏng vấn tuyển dụng nhân viên Phòng quản lý và đầu tư, người trúng tuyển đầu tiên, cô Dương Kỳ Anh!”

Dương Kỳ Anh chính là tên của cô gái xinh đẹp kia.

“Người trúng tuyển thứ hai, chính là ngài Khải Minh!”

Nữ trợ lý lại nói.

“Mẫn Tuyết, đi thôi!”

Khải Thiệu cười cười theo bản năng.

Rất nhanh nụ cười trên gương mặt anh ta cứng lại “Hả? Chờ đã, không phải mình?”

Khuôn mặt Khải Thiệu tràn ngập sự ngạc nhiên.

Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.

Họ nhao nhao nhìn về phía Khải Minh.

Mà Khải Minh đây, tất nhiên là cậu biết rõ chuyện gì xảy ra.

Trong lòng xin lỗi những người trong phòng này một câu.

Sau đó đi lên cầm tờ đơn nhận chức, cuối cùng là cùng cô gái tên là Dương Kỳ Anh đi tới văn phòng để ký nhận chức.

“Khải Minh, hai người chúng ta đều ở cùng một bộ phận, nhà của anh ở nơi nào?”

Dương Kỳ Anh vừa đi vừa nói chuyện phiếm với Khải Minh.

“Tôi à, ở một thị trấn Cô tại huyện Bình An!”

Khải Minh nói “A? Thật là trùng hợp, nhà của chúng ta cũng rất gần nhau đi, nhà của tôi ð thị trấn Tuyền, cũng ở huyện Bình An!”


Dương Kỳ Anh cười nói.


Nhìn ra được, mặc dù cô có khí chất của một nữ thần nhưng cũng rất thích nói chuyện cùng người khác.


Hai người bắt đầu giao lưu thoải mái.


“Chỗ của cô có một suối nước nóng đúng không? Hình như rất nổi tiếng đó! Về sau nếu có cơ hội thì tôi sẽ đến thị trấn của cô ngâm suối nước nóng một lần!”

Advertisement
';
Advertisement