Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Dương Hạ đang khoác tay Lục Thần một cách thân mật Cô ta ngạc nhiên nhìn nhóm người Trần Hạo, Mã Hiếu Nam Cô ta hoàn toàn không thể ngờ, ở nơi cao cấp thế này mà họ cũng có thể đến à? Trần Hạo nhìn Dương Hạ đeo bạc dát vàng, nghĩ đến cảnh sáng nay đụng phải Lục Thần mua vài thứ cho Dương Hạ, là vì để tham dự lê khai trương của nhà hàng Minh Hoàng Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kiêu ngạo của Dương Hạ Trần Hạo nghĩ thầm: Có lẽ tình yêu của Dương Hạ và Lục Thần là tình yêu đích thực Anh của lúc trước chỉ là một công cụ xả nỗi buồn của Dương Hạ mà thôi Nghĩ lại cũng thấy mình thật nực cười, tối qua anh còn lo lắng cho Dương Hạ, mà bây giờ người ta, nào cần Trần Hạo anh phải nhọc lòng đâu “Cậu Trang, không ngờ anh cũng quen với đám người Trần Hạo à?”

Lục Thần nói một cách lễ phép kính trọng.

Lợi nhuận của nhà máy nhà Lục Thần thật ra còn chưa bằng da bằng lông của nhà Trang Cường.

Anh ta có thể đến đây là nhờ lúc trước, mẹ của Lục Thần và mẹ của Trang Cường là bạn cùng phòng thời đại học, là chị em thân thiết.

Hơn nữa vẫn luôn giữ liên lạc Cho nên lần này, nhà hàng Minh Hoàng khai trương, Lục Thần nói với mẹ một câu là có tư cách đưa Dương Hạ đến ngay.

“Ha ha, họ là bạn của Nhất Phàm, Lục Thần, họ cũng là bạn của cậu hả?”


Trang Cường thờ ơ nói “Đúng vậy cậu Trang, họ học lớp kế bên lớp em!”

“Anh Trang Cường, Trần Hạo này là một thẳng nghèo, nơi cao cấp như nhà hàng Minh Hoàng thế này sao anh lại cho anh ta tới vậy, chẳng phải làm giảm giá trị cúa Minh Hoàng rồi sao? Anh nhìn anh ta ấn mặc kìa?”

Dương Hạ nhìn Trần Hạo một cách khinh bỉ, nói Cánh tay đang khoác lên người Lục Thần càng thân mật hơn.

Dương Hạ muốn để Trần Hạo nhìn thấy sự phát triển của cô ta sau khi rời xa anh, đến lễ khai trương nhà hàng Minh Hoàng, cô ta cũng có tư cách tham dự Đúng, Trần Hạo anh rất may mắn, trúng được hai trãm nghìn nhưng anh chẳng là cái đinh gì với người ta cả! Mà tất nhiên Trang Cường rất hài lòng với câu nói của Dương Hạ.

Anh ta đút túi cười nói “Giảm thì cứ giảm thôi vậy, sang hèn cùng hưởng, đâu thể cái gì cũng xa xỉ được..”

“Ha ha ha, cậu Trang đúng là cậu Trang, nói hay thật đó!”

“Cậu Trang là người thế nào? Nhưng mà đúng là có lý thật, nếu không có thứ thấp kém, thì sao có thứ xa xỉ được?”

“Được rồi được rồi, nói Trần Hạo như vậy cũng đâu hay ho gì đúng không? Mặc dù rất đúng, ha ha ha…”



Lần này Dương Hạ lại rất ãn rơ với nhóm người Lâm Kiều, tán thành câu nói của Trang Cường.

Trần Hạo đứng bên cạnh nghe, cảm thấy khá tức giận Lòng thầm nghĩ, chẳng phải các người yêu tiền sao, chờ có cơ hội, ông đây dùng tiên đánh các người phát khóc.

Khụ khụ, ác quá đi! Lúc này, Trang Cường cười tủm tim nhìn về phía Trần Hạo: “Người anh em Trần Hạo, đừng hiếu lầm nhé, ban nãy tớ chỉ nói đùa thôi, cậu sẽ không giận đâu đúng không? Tôi biết mà, chắc chắn cậu sẽ không giận, cậu đâu phải là người nghiêm túc không biết đùa, đúng không? Trần Hạo lạnh lùng nói: “Trang Cường, hôm nay cậu cố ý gây sự đúng không?”

Trần Hạo còn tướng Triệu Nhất phàm tìm mình là vì muốn hòa giải mối quan hệ giữa anh và Trang Cường Để quan hệ giữa anh với Trang Cường tốt hơn, dù sao anh cũng đã mời bọn họ đến dùng bữa ở nơi cao cấp nhất trong sơn trang Ít nhất là vậy.

Nhưng bây giờ xem như Trần Hạo đã hiểu, họ cố tình chế giễu anh! “Wow wow wow, còn giận nữa này! Cậu Trang quan tâm đến cậu là phúc phần của cậu rồi, mà còn giận đôi nữa à? Ha ha…”

Dương Hạ nhìn mọi người sỉ nhục chê bai Trần Hạo thì cảm thấy rất sảng khoái, lại biết được Trang Cường hơi ghét Trần Hạo thì bắt đầu thể hiện bán thân, ít nhất có thể để lại ấn tượng khá tốt trong lòng cậu Trang “Đừng quậy nữa, Trang Cường, cậu sắp xếp chỗ ngồi ở đâu vậy?”

Triệu Nhất Phàm hỏi.

Dù sao cũng là cô ta đưa người ta đến, Dương Hạ chế giễu như thế cũng làm Triệu Nhất Phàm thấy mất mặt.

Suy cho cùng, đánh chó cũng phải biết nhìn mặt chủ chứ? *Ở đây đi, đúng lúc, Lục Thần, Dương Hạ cũng học cùng trường với cậu, ngồi chung nhé!”

Trang Cường đưa nhóm người Trần Hạo đến một nơi Sắp xếp cho họ ngồi vào vị trí Lục Thần và Dương Hạ không từ chối mà trái lại còn đi theo họ ngồi chung, bởi vì Dương Hạ thích thể hiện Chí là, Lục Thần và Dương Hạ vừa đến, ngay lập tức, chỗ ngồi có thể chứa được mười lãm người bông trở nên khá chen chúc chật chội Ký túc xá Triệu Nhất Phàm có sáu người, thêm nãm người trong ký túc xá Dương Huy, và còn Mã Hiểu Nam, tổng cộng mười hai người, giờ đây phải thêm Dương Hạ, Lục Thần và một ghế đế Trang Cường có thể ngồi bất cứ lúc nào, vừa vặn! Cho nên xếp đến cuối, không có chỗ cho Trần Hạo.

“Ối! Ngại quá, Trần Hạo không có chỗ hả?”

Trang Cường cười lạnh lùng, tỏ ra xin lỗi Lúc này, Dương Huy vội nói: “Lão Trần, hay là cậu đến đây đi, tụi mình ngồi chung!”

“Chen chúc không hay lắm đâu, dù sao đây cũng là sảnh chính nhà hàng, có rất nhiều người quyền quỷ, chen chen chúc chúc thì ra thể thống gì..





Trang Cường bối rối gãi đầu, thở dài nói: “Tôi nghĩ chỉ bằng thế này đi, vốn dĩ tôi muốn ngồi đây tán gẫu tâm sự với mọi người, sau đó mới lên sân khấu làm lễ, dù sao tôi cũng không ăn.

Bây giờ thì, tôi cứ lên thắng sân khấu đi vậy, để Trần Hạo ngồi chỗ của tôi!”

“Không được, không được, tuyệt đối không được!”

Nhóm Lâm Kiều vội kêu lên: “Nếu vậy thì chẳng phải Trần Hạo sẽ chen giữa em và Nhất Phàm sao, tuyệt đối không được! Hơn nữa, ai đi thì đi chứ anh Trang Cường không được đi đâu, tụi em còn muốn nghe anh nói chuyện, học hỏi thêm kiến thức mà!”

Mọi người cậu một câu tôi một câu làm Trân Hạo có hơi lâm vào thế bí Mẹ nó! Món nợ này tính sau nhé Trân Hạo thầm mầng một câu, chuẩn bị đi, để không phải nhìn sắc mặt của họ, làm tâm trạng anh khó chịu Đúng lúc này, giọng của MC vang lên “Yên lặng nào, mọi người giữ yên lặng nào, đêm nay chúng ta…”

Lễ khai trương bắt đầu rồi, MC bắt đầu đọc diễn vän, rất nhiều người ngồi ngay ngắn gọn gàng lại, không khí yên tĩnh Chỉ mình Trần Hạo không có chỗ ngồi, đứng một mình lẻ loi, giống như hạc trong bầy gà Tất nhiên cũng thu hút ánh mắt của rất nhiều người “Mẹ ơi, các cậu nhìn xem người đó là ai vậy? Sao vẫn còn đứng thế?”

“Phục vụ? Đâu giống đâu, ăn mặc quê mùa như Hai Lúa mà, chẳng lẽ là trà trộn vào đây ăn uống hả?”

“Ha ha ha, xấu hổ rồi, không có chỗ ngồi, nhà họ Trang này cũng nực cười thật đó, chuyện long trọng như khai trương mà lại để có người trà trộn vào đây..



Rất nhiều người bât đầu anh một câu tôi một câu Đồng thời, trên bàn tiệc gần sân khấu nhất Có một nhóm thanh niên trẻ tuổi cả trai lẫn gái Vị trí này, thông thường là người có thân phận và gia cảnh quyền quý mới có thể ngồi Sảnh làm lễ của nhà hàng Minh Hoàng rất lớn, chỗ nhóm Triệu Nhất Phàm ngồi, mặc dù được đích thân Trang Cường sắp xếp nhưng cũng chỉ có thể xếp ở giữa hoặc đằng sau mà thôi Bởi vậy có thể thấy được, thế lực trong nhà của nhóm thanh niên trẻ tuổi này rất mạnh Trong đó có một cậu thanh niên cười với cậu thanh niên áo trắng: “Anh Phi, chị Y Y, hai người nhìn kìa, hôm nay nhà hàng Minh Hoàng mất mặt rồi! Ha ha! Có người dám trà trộn vào ăn chực!”


Ngay sau đó, cậu thanh niên áo trằng ngẩng đầu liếc mắt nhìn, nếu hôm nay nhà hàng Minh Hoàng bị mất mặt, anh ta sẽ rất vui Kết quả vừa nhìn, cậu thanh niên áo trắng giật thót Ngay sau đó, dụi mắt thật mạnh: “Mẹ nó, là cậu Trần đó!”


Nghe thấy hai chữ cậu Trần, Lâm Y Y vẫn luôn lạnh nhạt thờ ơ cũng ngấng đầu lên, cô ta kinh ngạc, gương mặt của cậu Trần đã khắc sâu trong lòng Lâm Y Y.


“Là anh ấy thật!”


Lâm Y Y lẩm bẩm

Advertisement
';
Advertisement