Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Sau khi trở về, tâm trạng lắng xuống, Trần Hạo đọc lại các câu hỏi lý thuyết để thi bảng lái cá một đêm Đến sáng sớm hôm sau, Trần Hạo vốn định đến sân thi thực hành để xem thử.

Kết quả lúc này lại nhận được tin nhần của chị gửi đến “Tiểu Hạo, còn ba ngày nữa là hết tháng, chị kiếm tra rồi, có hai mươi triệu trong thẻ mà em mới tiêu ba trãm sáu mươi nghìn, nếu đến cuối tháng mà em còn không tiêu hết thì hai mươi triệu sẽ quá kỳ hạn rồi bị vô hiệu mất…”

Trần Hạo giật mình nhận ra giờ đã cuối tháng rồi, hai mươi triệu trong thẻ của mình ngoài ba trăm sáu mươi nghìn mua một cái túi xách ra thì hình như còn chưa động vào đồng nào nữa Theo như chị nói, nếu không động tới thì hai mươi triệu này bị quá hạn rồi thì sẽ thành vô dụng.

Không được, phái tiêu hết hai mươi triệu này trước đã Hai mươi triệu đấy, nếu cứ thế quá kỳ hạn, Trần Hạo có thể sẽ đau lòng đến chết mất.

Thứ mà mình muốn mua, Trần Hạo đương nhiên nghĩ ngợi thật kỹ, chắc chẳn là mua chiếc xe anh thích nhất rồi.

Cho nên Trần Hạo dậy rất sớm để đến phố xe hơi Kim Lăng Dạo cả nửa ngày trời Anh hơi thất vọng, siêu xe hơn mười triệu thật sự quá ít! Chú yếu là rất nhiều cửa hàng siêu xe không có hàng sẵn “Xe đắt nhất ở cửa hàng các cô là bao nhiêu tiền? Tốt nhất là cuối tháng có thể nhận được xe và hoàn thành xong tất cả thủ tục luôn?”

Trần Hạo đang ở cửa hàng BMW.

Nhưng đáng tiếc là ở cửa hàng BMW này, trước mắt chỉ có một chiếc BMW 7 series đất nhất là có thể hoàn thành xong tất cả giao dịch vào cuối tháng, là chiếc có cấu hình mạnh nhất.

Chí có hai, ba triệu thôi, thực sự là quá rẻ.


Vậy tối thiểu phải mua bảy tám chiếc mới đủ.

Nhưng mình mua nhiều xe vậy để làm gì chứ? Trần Hạo sốt ruột vò đầu.

“Thưa anh, đây là chiếc đắt nhất trong cửa hàng của chúng tôi, nhưng tôi đề xuất anh có thể xem thử chiếc BMW 3 series được sản xuất trong nước.

Là chiếc có cấu hình nhẹ nhất.

Chí cần hơn hai trăm nghìn thôi..”

Nữ nhân viên tiếp tân của cửa hàng 4S không hề che giấu sự khinh thường trong mắt.

Chỉ là không thế hiện ra trong lời nói thôi.

Nhìn xem anh đang mặc cái gì đi, vậy mà còn đòi chiếc xe đắt nhất, mới sớm ra đã gặp phải cái thứ này.

Khiến nữ nhân viên tiếp tân bực dọc, cho dù giới thiệu cho anh chiếc rẻ nhất, anh có thể mua nổi sao? “Chà, hơn hai trăm nghìn, rẻ quá, thôi bỏ đi, tôi qua chỗ khác xem xem..”

Trần Hạo thở dài, thất vọng rời đi “Cút mẹ mày đi! Đồ điên!!!”

Nữ nhân viên tiếp tân im lặng tiên anh ra tới cửa, nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Trần Hạo, nụ cười chuyên nghiệp trên mặt dần biến mất rồi không chút khách sáo chửi Trần Hạo một câu.



Trần Hạo không ngờ mình lại bị xem như một kẻ điên, bởi vì anh chỉ muốn tìm một chiếc siêu xe, sau đó tiêu hết chỗ tiền này thôi Thật may là thời gian không phụ người có lòng, cuối cùng Trần Hạo cũng tìm được một cửa hàng 4S có giá cả phù hợp, Lamborghinil Lamborghini chắc chắn được xem là thương hiệu hàng đầu của dòng xe thể thao.

Giá cả của xe thế thao, rẻ nhất cũng phải hàng triệu.

Nghĩ lại trước đây bản thân chỉ có thể nhìn chiếc xe này trong tạp chí, bây giờ thì sao, mình lại có thế mua được nó rồi.

Trân Hạo cảm thấy cảm giác này rất ảo! Lamborghini có một chiếc vô cùng xa xi gọi là Reventon, cao nhất là mười tám triệu, vả lại cái quan trọng nhất là nó có sẵn, có thể giao dịch ngay luôn.

Trần Hạo cũng không quan tâm đến ánh mắt khinh thường của một nữ nhân viên tiếp tân mà ngồi luõn xuống ghế để trải nghiệm “Anh yêu, là Reventon, một chiếc xe rất ngầu! Chúng ta có thể ngồi cảm nhận thử chút không?”

******* Lúc này, có một cặp vợ chồng trẻ tay trong tay bước tới.

Hai người họ vận quần áo sang trọng, nhìn là đã biết giá cả không rẻ rồi “Chẳng phải đã nói chí đến xem Gallardo thôi sao, chiếc Reventon này đắt quá, thấp nhất chắc cũng phải mười lãm triệu, cho dù nhìn xong anh cũng không mua nổi, Gallardo hơn ba triệu là được rồi!”

Chàng trai trẻ tuổi giơ chiếc đồng hồ trên tay lên, cười bất lực “Không mua thì không mua, người ta chỉ muốn cảm nhận Reventon một chút thôi… Đây là chiếc đắt nhất của Lamborghinil”

Cô gái nũng nịu nói.

Nữ nhân viên tiếp tân đang chuẩn bị đuổi Trần Hạo đi thì bây giờ đã dán mắt vào cập đôi này rồi Mắt nhìn từ trên xuống dưới, quần áo hai người mặc đều không dưới ba mươi nghìn tệ, chắc chắn là giàu có.

Vá lại người ta còn đến để mua Gallardo, người này chắc chắn là có thể mua.

Đâu có giống như cậu trai nghèo đang ngồi trong xe kia, muốn đến để mở mang tầm mắt đây mà, đúng là mặt dày.

“Mắt nhìn của anh đẹp trai và chị đẹp gái này tốt thật đó, tôi là Ngụy Lệ, xin hỏi một chút, tôi có thế giúp gì được cho quý khách không?”

Ngụy Lệ cung kính hỏi “À à, chúng tôi vốn muốn lái thử Lamborghini Gallardo, chuẩn bị bắt đầu rồi, nhưng giờ bạn gái tôi muốn thứ chiếc Reventon, ha ha không sao đâu, bọn tôi có thế trả tiên cọc lái thử…”

Chàng trai kia vừa cười vừa nói.

“Đương nhiên là có thể thử rồi, còn về tiền cọc thì không cần đâu, xem như tặng anh một lần ưu đãi đi..”

Đây mới thực sự là giống người đến mua xe chứ, cô ta liếc mắt sang, chiếc đồng hồ ở cổ tay người đàn ông cũng không dưới một trăm nghìn tệ đâu.

Lúc này Ngụy Lệ vội vã cười nói *Ồ, nhưng tôi thấy trong xe hình như có khách rồi..”

Người đàn ông cười gượng “Sao? À à, xin lỗi anh, anh ta không phải là khách, töi sẽ bảo anh ta xuống xe ngay!”



Ai nặng ai nhẹ liếc mắt một cái là biết ngay thôi! Miễn là phục vụ cho hai vị khách này thật tốt, đừng nói bán được chiếc Gallardo hơn ba triệu.

Cho dù chí là một chiếc Lamborghini bình thường thôi cũng tốt lắm rồi! Còn hơn là lãng phí thời gian vào cái tên nghèo tầm thường này.

“Anh này, nếu anh không mua, mời anh xuống xe cho!”

Giọng cúa Ngụy Lệ dứt khoát lạnh lùng, mở cửa xe, nói với Trần Hạo còn đang nghiên cứu nội thất xe.

Đã ra lệnh đuổi khách rồi.

“Tôi đâu có nói là không mua đâu, chị gái này, để tôi xem xem..”

Trần Hạo thật sự rất thích chiếc xe này, quả thật là không buông tay ra được, vội nói Anh mua hay không mua thì liên quan quái gì đến tôi chứ? Nhìn quần áo Trần Hạo mặc, từ đầu đến chân toàn là hàng vỉa hè, Ngụy Lệ quả thực là không hiểu nổi, rốt cuộc lòng hư vinh của anh ta lớn bao nhiêu chứ, còn dám đến Lamborghini xem xe Cho dù có lòng hư vinh, thì cũng nên chạy qua BMW hay Benz mà dạo chứ.

Nhưng Trần Hạo đã đến đây rồi, theo quy định, Ngụy Lệ cũng không thể quá cay nghiệt.

“Ôi! Mẹ ơi, trong Lamborghini sao lại có loại người này vậy, bổng chốc cảm thấy đẳng cấp chiếc siêu xe này thật là thấp quá đi!”

Cô gái trong lòng chàng trai kia đột nhiên che miệng, ngạc nhiên nói Giọng điệu hai người họ vừa rồi còn rất tốt, đó là vi nhân vật có thể đến cửa hàng Lamborghini đều là những người có máu mặt ở Kim Lãng, giống như họ Vậy.

Cho dù không quen biết thì cũng có thể xem như có duyên gặp nhau một lần, kết giao bạn bè.

Nhưng sau khi Ngụy Lệ mở cửa lại nhìn thấy tên này.

Khiến cho bọn họ bỗng thất vọng.

Đặc biệt là cô gái, không hề che giấu ý khinh thường trên mặt “Phải đấy cô Ngụy Lệ, cửa hàng 4S của các người cũng hài hước quá đấy, loại người này mà cũng có thể cho vào đây, còn để anh ta ngồi lên Reventon?”

Chàng trai kia cũng ngạc nhiên Anh ta cũng lười phải liếc mát nhìn Trần Hạo.

Bởi vì vốn đã không cùng một đẳng cấp rồi.


Thậm chí anh ta còn hơi giận dữ, cảm giác cái thứ này ngồi vào xe, làm cho anh ta như có chút mất mặt trước bạn gái.


Nghĩ mà xem, nơi mình đưa bạn gái đến là cửa hàng siêu xe sao? Nghe đến đây, Ngụy Lệ sao có thể không sốt ruột cho được.


Thấy Trần Hạo muốn chạm vào bảng điều khiển thông minh của xe, Ngụy Lệ hét lên: “Anh ra ngoài ngay cho tôi!”


Sau đó cô ta đưa tay nắm lấy cố áo Trần Hạo, muốn kéo Trần Hạo từ bên trong ra

Advertisement
';
Advertisement