Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Nguồn: Vastarel Chương 546: Truy tìm tung tích ”

Xảy ra chuyện vậy?”

Tất cả mọi người vây quanh.

Xem xét phía dưới, tất cả đều kinh ngạc.

Liền thấy cồn cát bên trên, có hai xác chết nằm ngổn ngang Nhờ ánh trăng, nhìn thấy rõ ràng, hai xác chết đã hóa thành bộ xương khô, toàn bộ thân hình khô quắt lại, như là bị hút sạch máu trong cơ thể.

“Là Anh Minh cùng anh viện!”

Có người nhận ra quần áo của họ, khóc hô lên “Tại sao có thể như vậy? Họ mới chỉ đi ra ngoài có nửa tiếng ”

Dương giáo sư mặc dù rất hiểu biết, nhưng cũng cảm thấy rất khó có thể tin, tê cả da đầu.

“Là bà dê rừng, nó...

nó đến rồi!”

Bàng Công nuốt nước miếng một cái, hoảng sợ nói.

Tất cả mọi người càng thêm sợ hãi, tất cả đều rúc vào cùng một chỗ.


“Tiểu Nhã, em mau tới bên cạnh anh đi ”

Lý Vạn Hào cũng không khỏi sợ hãi nói.

Bàng Công lúc này quỳ xuống đất, bắt đầu cầu nguyện.

Rất nhiều người học theo Bàng Công, cũng quỳ xuống đất và cầu nguyện ”

Bà dê rừng, chúng tôi chỉ là đi ngang qua, cũng không có ý tứ gì khác,xin bà tha mạng!”

Bọn hắn trong miệng thì thầm.

Đúng lúc này.

Trần Hạo chậm rãi đi tới, đi qua nhìn hai cái xác chết: ”

Cái gì mà bà dê rừng, chính là một con súc sinh mà thôi!”

“Ngươi...

Ngươi nói bậy! Tiểu tử ngươi thật không biết trời cao đất rộng, cẩn thận bà dê rừng sẽ giết ngươi đầu tiên ”

Bàng Công cho rằng Trần Hạo nói bậy, ra sức mắng anh ta ”

Cẩn thận bà dê rừng sẽ giết ngươi đầu tiên ”

Mà lúc này, một âm yếu ớt, xen lẫn bão cát truyền tới.





Cẩn thận bà dê rừng sẽ giết ngươi đầu tiên ”

Âm thanh này liên tiếp vang lên Tựa như tiếng của một đứa trẻ, khung cảnh lúc này càng thêm phần quỷ dị Dương giáo sư bọn hắn lúc này cũng không dám thở Giờ phút này, tất cả đều hướng về phía Sau lưng Trần Hạo “Đại ca ca, cẩn thận phía sau anh!”

Dương Tuyết cùng Thẩm Mộng Tuyết đồng thanh nói Hai người vừa nói vừa hết sức hoảng sợ Mà Trần Hạo, cũng sớm đã phát hiện ra nó Giờ phút này, lạnh lùng nhìn lại.

Nhìn thấy trên đồi cát, một con quái vật lông tóc bù xù, hai mắt phát ra lục quang, chậm rãi bò tới Lưỡi của bà ta dài lê thê dưới mặt đất, phía trên từng dãy gai thò ra kinh dị Bà ta vừa nghe mọi người nói chuyện, nhằm hướng Trần Hạo mà đi tới “Bà Dê rừng!!!”

Bàng Công bị doạ sợ đến hồn siêu phách lạc, không khỏi dập đầu lia lịa “Tìm ngươi ròng rã một ngày một đêm, ngươi rốt cục cũng xuất hiện!”

Trần Hạo lạnh lùng nói.

Căn cứ vào tốc độ di chuyển, cho tới bây giờ, khẳng định không chỉ dừng lại ở giữa sa mạc Ngay khi mới bước vào sa mạc Trần Hạo liền phát hiện con quái vật này.

Nếu là lúc trước, Trần Hạo chọn trực tiếp trốn đi, đi theo hướng của mình.

Nhưng bởi vì hiện tại, Tần Nhã cũng ở đây Quái vật này lại chuyên môn tập kích du khách, người bình thường rất khó để đối phó được với nó Sợ Tần Nhã xảy ra nguy hiểm, cho nên Trần Hạo đành phải đến gần bảo vệ cho Tần Nhã Tự nhiên, quái vật này nhìn thấy Trần Hạo, ánh mắt của nó nóng như lửa đốt Không ngừng chạy dãi ra ngoài ”

Các ngươi đi trước đi, để tôi tới đối phó nó!”

Trần Hạo quay đầu nói với bọn họ Dương giáo sư bọn họ đều gật đầu.

“Hừ, không phải chỉ là một con quái vật tầm thường thôi sao, không có gì phải sợ, Tiểu Nhã yên tâm, tôi sẽ bảo về ngươi, nhìn tôi giết chết nó đây!”

Lý Vạn Hào từ trong túi lấy ra một khẩu súng, nhắm vào con quái vật bắn một phát súng Hắn tuyệt nhiên không muốn để cho tình địch của mình Trần Hạo lập công Nhưng con quái vật lại dường như không hề xảy ra chuyện gì Bởi vì lớp da của nó quá dầy và chắc chắn “Cái gì?”

Lý Vạn Hào nói “Xùy!”

Con quái vật lúc này bị chọc giận, lao thật nhanh về phía Lý Vạn Hào Túm được Lý Vạn Hảo, liền ném mạnh hắn lên không trung rồi rơi xuống cồn cạt, Lý Vạn Hào máu mồm ộc ra “ Thật là khủng khiếp “ Dương giáo sư bị doạ đến mặt cắt không còn hột máu nào, mang theo các học sinh liên tiếp lui về phía sau.

Mà quái vật hiển nhiên mục tiêu chủ yếu là Trần Hạo, nó đã cảm thấy Trần Hạo có gì đó nguy hiểm.

Nó lại tiếp tục phi tới phía Trần Hạo Ầm! Trần Hạo liền tung một cú đá, dù là quái vật da dày thịt béo, nhưng cũng chống cự không nổi, bởi vì Trần Hạo bây giờ cũng là một nửa tông sư, quái vật bay đập mạnh xuống, lăn lộn thảm thiết Móng vuốt không ngừng cào cào trên mặt đất ”

Anh trai, anh coi chừng!”

Tần Nhã không có chạy, giờ phút này khẩn trương nhắc nhở.

Mà quái vật bỗng nhiên hướng phía Tần Nhã nhìn chằm chằm, nắm lên một nắm cát ném về phía Trần Hạo Thân ảnh lóe lên, lại hướng về phía Tần Nhã bổ nhào qua.

Con quái vật này rõ ràng là quá thông minh, nó còn biết cả trò dương đông kích tây Huống hồ, Trần Hạo cũng không nghĩ tới chuyện nó sẽ đi bắt Tần Nhã.

Đợi đến phản ứng lúc phát hiện ra, Tần Nhã cùng Thẩm Mộng Tuyết, đã bị nó bắt lấy.

“ Vút “ Trần Hạo vội vã phóng Phệ Quân về phía nó Một đao bay thẳng vào ngực con quái vật, nhưng quái vật, quái vật choáng váng vội vã bỏ chạy Nháy mắt ôm Tần Nhã cùng Thẩm Mộng Tuyết chạy mất “Tiểu Nhã!”

Trái tim Trần Hạo thắt lại, buột miệng kêu lên Không ngờ con quái vật này biết độn thổ, nó chạy quá nhanh Con quái vật này rất khát máu, Tần Nhã và Thẩm Mộng Tuyết khó lòng mà sống sót Trong thời gian ngắn, tìm ra chỗ chú ẩn của nó rất khó Làm sao bây giờ? Tần Nhã và Mộng Tuyết đã bị nó bắt đi?”

Những người trong đoàn thám hiểm lo lắng khóc.



Nhưng Trần Hạo đã đi thẳng về phía Bàng Công đang quỳ dưới đất.

Đỡ Bàng Công đứng dậy “Tôi hỏi ông, ông có biết hang ổ của con quái vật này ở đâu không? Nó thường xuyên xuất hiện ở đâu?”

Trần Hạo lạnh giọng nói “Tôi… Tôi không biết, anh định làm gì? Ngươi chọc giận bà dê rừng, nó tức giận nên ra tay giết người của chúng ta!”

Bàng Công nói.

“Được rồi, vậy tôi sẽ giết ông!”



Chàng trai, đừng lo lắng!”

Dương giáo sư vội vàng chạy tới thuyết phục Trần Hạo.

Rồi hỏi Bàng Công: “Sư huynh, chàng trai này có khả năng giết chết yêu quái kia.

Ông cũng đã thấy rồi, hơn nữa nó lại bắt người của chúng ta!”

Dương giáo sư nói.



Tố nhất là nếu biết hang ổ của nó ở đâu thì nói cho chúng ta biết, nếu không thì sẽ quá muộn, hai cô gái sẽ không được cứu!”

“Tôi có thể nói, nhưng … ông để anh ta đặt tôi xuống trước!”

Bàng Công nhìn Trần Hạo mặt đỏ bừng, cũng cảm thấy kinh hãi.

Trần Hạo cau mày ném hắn xuống đất.

Bàng Công vừa nói vừa thu dọn quần áo: “Tôi chỉ nghe người ta nói nếu đi qua sa mạc này, tuyệt đối không được xuống hố Vạn Sa Lĩnh, đó là vùng cấm, ai đi tới đó sẽ bị bà dê rừng ăn thịt! Ở đó chắc là hang ổ của ba dê rừng! Chỉ là, Vạn Sa Lĩnh ở đâu, không ai biết, cũng chưa từng thấy ai tới đó còn sống trở về! ”

“Vạn Sa Lĩnh?”

Trần Hạo lẩm bẩm.

Sau đó nhìn đồng hồ, lúc này mới nhìn Bắc Đẩu tinh trên bầu trời đêm.

“Tôi biết nó ở đâu rồi!”

Trần Hạo lúc này vội vàng đi tới đó Trên tấm bản đồ mà người đàn ông bí ẩn đưa cho anh có đánh dấu vị trí của Vạn Sa Lĩnh.




Anh trai, chờ chúng tôi với!”


Những người trong đoàn du lịch đã khiếp sợ khi ở lại nơi này, và chỉ khi đi theo người này, họ mới có thể cảm thấy an toàn.


Tất cả đều đang đuổi theo Trần Hạo …

Advertisement
';
Advertisement