Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Trần Hạo nhìn biểu cảm của Trịnh Duyệt, có biển thì phải.

Anh lập tức nhìn mấy người nam nữ kia theo ánh mắt của Trịnh Duyệt.

Bồng chốc, anh cũng hơi bất ngờ.

Bên đó có hai nam và một nữ, trong đó có một người đàn ông nhìn có vẻ là dân anh chị, trước mặt anh ta có đỗ một chiếc Maresatt.

Nhìn có vẻ rất giàu.

Đang nói chuyện với một nam và một nữ.

Mà điều khiến Trần Hạo bất ngờ đó là anh quen biết nguyên cặp nam nữ còn lại.

Là bạn cũng lớp Hứa Nam, và Lâm Kiều – bạn cùng phòng của Triệu Nhất Phảm.

‘Đệch! Hai người họ sao lại là một cặp? Trần Hạo rất ngạc nhiên.

Mà có vẻ Trịnh Duyệt cũng quen bọn họ.

Bởi vì lúc này, người đàn ông dân anh chị kia đã đời mắt về phía này, còn hơi phấn khích chạy về phía xe của Trịnh Duyệt.

“Chết tiệt chết tiệt Á! Cậu Trần, không phải tôi chửi cậu đầu, tôi đang chửi cái tên Hứa Siêu kia, tôi không ngờ anh ta lại ở đây, thật là âm hồn bất tán mà!”

Trịnh Duyệt bực mình nói.


Kể hoạch vốn đang tốt đẹp, nhưng đáng tiếc lại gặp phải cái tên Hứa Siêu này.

thật.

Trần Hạo cũng đã hiểu ra.

Xem ra, anh ta chắc là người theo đuổi Trịnh Duyệt rồi.

Nhưng mà rõ ràng Trịnh Duyệt không thích anh ta.

“Trần Hạo không biết rằng, không giống với suy nghĩ của anh, trước khi gặp anh thì Trịnh Duyệt đúng là có xiu cảm giác với Hứa Siêu.

Nhưng thôi kệ đi, đặc biệt khi là Trần Hạo nhìn thấy Hứa Nam với Lâm Kiều cũng vừa cười vừa đi về phía mình.

Xuống xe thì khá ngượng.

ì nhỉ, hay là chị xuống xe nói chuyện với họ đị, tôi ở trong xe đợi chị, nói chuyện xong thì chị chớ thẳng tôi vào tới cổng kí túc xá luôn!”

Trần Hạo bất lực gãi đầu.

“Vâng, cậu Trần!”

Sau khi trả lời xong thì Trịnh Duyệt dứt khoát xuống xe.

“Hứa Siêu, sao anh lại ở đây? Với cả lúc nấy anh cứ gọi cho tôi làm gì, anh: không thấy phiền à?”

Trịnh Duyệt tức giận giậm chán.

“Duyệt Duyệt, anh cũng không ngờ là có thể gặp được em ở đây, anh đang đưa em trai và em gái anh về trường.



Anh nhớ là trước đây em có nói sau nây phải thường xuyên về thăm trường cũ, cho nên anh mới nghĩ đến việc gọi cho em, hẹn em đi dạo một vòng!”

Hứa Siêu cười tít mắt nói: “Duyệt Duyệt, để anh giới thiệu với em, đây là Hứa Nam em họ anh, đang học năm ba, còn đây là Lâm Kiều cũng là em họ anh, đang học năm ba khoa phát thanh”

“Hi hi, chào chị dâu, chị dâu đẹp thật đó! Nói thật, nhìn thấy Trịnh Duyệt xinh đẹp gợi cảm thế này, ánh mắt Hứa Nam cứ bị hút vào.

Ngay lập tức cười nói “Ai là chị dâu của cậu! Tôi cũng chẳng phải bạn gái của Hứa Siêu!”

Lúc này Trịnh Duyệt chỉ muốn qua loa lấy lệ để cái tên Hứa Siêu này đi cho rồi, nên đương nhiên sắc mặt không được dễ chịu.

Hứa Nam ngơra.

Thật ra lúc nãy anh họ gọi điện cho Trịnh Duyệt, anh ta cing nghe được giọng điệu của Trịnh Duyệt quả thực rất lạnh nhạt.

Đâu có giống như anh họ nói, là phụ nữ đều như vậy, nên phải đỗ dành họ.

“Thái độ này, vẻ mặt này, cám giác đâu có giống đầu, dỗ cái âm! Hữa Siêu đương nhiên rất bẽ mặt, Sau đó vội cười nói: “Được rồi Duyệt Duyệt, đừng giận lên nữa, đi thôi, em đỗ xe qua một bên đi, bổn người chúng ta đi dạo!”

“Ai giận hờn gì anh chứ.

Hữa Siêu, tôi đã nói rất rõ rồi, hai chúng ta không có.

khả năng đâu, vả lại trong lòng tôi đã có người rồi, anh nhiều tiền như vậy thì mau tìm một cô gái xinh đẹp khác đi, đừng có phi thời gian và sức lực cho tôi nữ: Trịnh Duyệt nói không hề nể mặt chút nào, Lúc này đã có không ít sinh viên ra ngoài chơi, bị cảnh này thu hút.

Nghĩ mà xem, hai chiếc xe sang, một đôi nam nữ đang cãi nhau, không muốn thu hút sự chú ý cúa người ta cũng khó.

Nhất là giọng nói Trịnh Duyệt lại rất lớn, quá thực lâm cho Hứa Siêu không có bậc thang để xuống.

“Duyệt Duyệt, em nói cho anh biết, em yêu ai rồi? Em đừng có nói với anh là người bố nuôi đã tặng em chiếc Mercedes – Benz này nhé? Ông ta cũng sắp.

sáu mươi tồi đẩy!”

‘Vẻ mặt Hứa Siêu bông nhiên rất dữ tợn.

“Mẹ nó, Hứa Siêu, anh có thể chú ý lời nói của mình một chứt được không hả?”

Trịnh Duyệt nghiến răng oán hận.

Lâm Kiều đứng ở một bên thân mật khoác tay Hứa Nam, lúc này cũng nhìn Trịnh Nguyệt từ trên xuống dưới.

Nói thật, khi nhìn thấy Trịnh Duyệt xinh đẹp bước từ trên xe xuống, trong lòng Lâm Kiều đã rất đố kị rồi.

Huống hồ vừa nãy Trịnh Duyệt lại không hề nhìn minh.

‘Cho nên Lâm Kiều vô cùng không thích chị ta.

Bây giờ đã nghe hiểu được một số ý, Lâm Kiều thấp giọng nói với Hứa Nam và Hứa Siêu: “Chao õi, anh họ à, Trịnh Duyệt người ta xã giao rất rộng, có ông chủ lớn, mua cho chiếc xe cũng rất bình thường mà.

Nhưng nói đến người trong lòng thì cũng có thế không phải là mấy öng chủ lớn đỏ đâu, nói không chừng Trịnh Duyệt người ta có trai mới để nuôi rồi thì sao!”

Bốp! Lâm Kiều vừa dứt lời.

Trịnh Duyệt đã tức giận tát một cái vào miệng cô ta: “Ăn nói cho sạch sẽ một chút cho tôi, ai nuôi trai bao há: “Chị chị chị… Chị dám đánh tõi? Lâm Kiều ôm mặt, bị tát đến nỗi suýt chút là ngơ ra! Trịnh Duyệt vẫn còn muốn tát thêm.

Nhưng lại bị Hứa Siêu giữ chặt cổ tay: “Tiểu Duyệt em nói đi, những lời Kiều Kiều nói có thật không? Em thích trai bao sao?”



‘Vẻ mặt Hứa Siêu rất căng thắng.

“Hứa Siêu, anh buông ra cho tôi, tối thích ai liên quan quái gì đến anh chứ!”

Bây giờ Trịnh Duyệt thật sự tất hối hận, biết trước thế này thì dứt khoát không xuống xe, cho dù bị Hứa Siêu nhìn thấy thì mình giảm chân ga chạy xe đĩ luôn là được rồi.

Giờ thì hay rồi, vừa là ông chủ lớn, vừa là trai bao, mình cũng không dễ gì mới làm cho cậu Trần thay đối quan điểm, có ấn tượng tốt về mình, tất cả đều bị hủy hoại cả rồi! Nhưng càng như vậy, Hứa Siêu lại càng tin chuyện này là thật Mẹ nó, anh ta tiêu bao nhiêu là tiền cho người phụ nữ này, mà cô ta lại đi bao nuôi một thằng trai khác? “Trần Hạo ngồi trong xe, nghe bọn họ cãi nhau.

Kỹ thực cũng không nói nên lời mà.

Từ lúc đầu Trần Hạo đã biết Trịnh Duyệt rất thích tiền rồi.

Nhất là làm tiếp tân ở một nơi như câu lạc bộ suối nước nóng, bây giờ lại vừa.

lên trưởng ca, nếu nói quan hệ xã giao không phức tạp th là chuyện không thể.

Nhưng bây giờ, Trần Hạo chỉ mong Trịnh Duyệt mau lái xe rời đi Đột nhiên cảm giác ở bên cạnh tối đi Một bóng người đang đứng.

Là Lâm Kiều.

bạo, Lâm Kiều vừa mới bị tát một cái vào mặt, cho nên cô ta vội vã muốn xem xem.

mặt mình có sưng lên hay không.

Nếu sưng lên Lâm Kiều sẽ liều mạng với Trịnh Duyệt.

‘Cho nên mới đến bên cửa số ở chỗ ghế phụ của xe để soi gương.

‘Còn tỏ ra dễ thương, nhìn lại chỗ bị đánh, xem thử cảm giác dễ thương có côn hay không.

‘Ừm, vẫn còn! Lâm Kiều hơi hài lòng gật đầu, nhưng sau đó cả người cô ta chẩn động.

Bởi vì xuyên qua cửa kinh xe, cô ta lờ mờ thấy được, hóa ra có một người ngồi ở ‘ghế phụ, mã còn là con trai.

Xấu hổ quái Lâm Kiều cũng chẳng quan tâm nữa.

6 ta nhìn Trịnh Duyệt, lạnh lùng cười sau đó nói với Hứa Siêu: “Anh họ, chị ta chính xác là đang nuối trai bao, giờ cái tên trai bao đó đang ngồi trên ghế phụ.

trong xe chị ta không dám xuống kia kìa!”

Lãm Kiều phấn khích như vừa phát hiện ra một vũ trụ mới.

So với Hứa Nam thì nhà người anh họ Hứa Siêu còn giảu hơn.

Thế lực cũng rất lớn.

Hôm nay, Trịnh Duyệt này đẹp mặt thói lạnh lùng cao ngạo nhé! ¡ nhé, ai bảo chị huênh hoang! Chữa cái “Cái gì?”


Nghe thế, cả Hứa Siêu và Hứa Nam đều nhìn về phía ghế phụ, vì miếng phim cách nhiệt của xe nên vừa nãy hai người đều không nhìn kỹ bên trong xe, không hiề nhận ra bên trong có người.


Bây giờ nhìn kỹ lại, bên trong xe quả nhiên có một người đang ngồi.


Thật không ngờ mà, Trần Hạo đã chửi mấy tiếng “Đệch”


liên! ‘Đây đây đây… Ngọn lửa chiến tranh cháy lên người mình rồi? Trần Hạo có một trực giác không tốt, vì bây giờ, bên ngoài xe đã có rất đông người tụ tập rồi!

Advertisement
';
Advertisement