Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

“Cậu Trần, cậu đến đưa bạn gái thi bằng lái xe sao?”

Từ ngày hôm đấy trở đi, Giang Thành liền nhận ra Trần Hạo này thật không tầm thường Thứ nghĩ xem, mười tám triệu tệ, mà không thèm chớp mắt lẩy một cái, Nhất định là cậu ẩm con nhà siêu giảu.

Hơn nữa sau đó Giang Thành cũng đã từng hỏi thăm, tuy rắng chưa từng nghe.

đến thông tin của cậu Trần thần bí kia, nhưng anh ta biết, người quản lý bản chiếc xe Lamborghini kia cũng xem như là một nhân vật máu mặt ở cả cái Kim Lãng này.

Ngay cả ông ta cũng phải lễ phép cung kính với Trần Hạo như vậy.

Hiển nhiên có thể đoán ra được Trần Hạo không tầm thường.

“Không phái, là cá hai bọn tôi cùng tối đây để thị!”

Tuy rằng trước đây hai người đã từng có lỗi với Trần Hạo, thế nhưng Trần Hạo.

thấy anh ta lễ phép như vậy, nên cũng lễ phép đáp lại Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam đứng ở một bên, lúc này đã sớm trợn tròn mắt.

‘Đây chính là cậu Giang đó, vậy mà lại lễ phép cung kính với cái tên nghèo mạt Trần Hạo kia sao? Sao hai người không kinh sợ cho được..

“Nếu đã như vậy, cậu Trần, đúng lúc tôi cũng tiện đi qua đại học Kim Lãng, hay.

là tôi chở cậu qua đồ luôn?”

Giang Thành cười nị Người như cậu Trần, nhất định cần phải kết giao, bởi sau này sẽ đem lại không ítlợi ích cho mình.

Đi nhờ xe, đối với Trần Hạo mà nói cũng không có vấn đề gị, với lại Tô Đồng Hân cũng đồng ý.


Cứ như vậy, hai người dứt khoát rời đi trong ánh mắt ngạc nhiên của Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam! *Cái tên Trần Hạo này, chẳng lẽ đúng như lời của Tô Đồng Hân nói, là một cậu.

ấm nhà giàu sao? Nếu không tại sao cậu Giang lại đối xử với cậu ta như vậy?”

Sắc mặt Tô Dĩnh võ cùng khó coi.

‘Vốn là muốn mượn cơ hội này, mỉa mai đổi thủ là Tô Đồng Hản một chút.

K šn cho cô ấy phải thua mình một lần.

Ở trước mặt mình, không thể ngẩng đầu lên được nữa.

‘Cho dù khoe bạn trai, khoe giàu có là một cách rất tầm thường, nhưng chỉ căn mình có mà Tô Đồng Hân không có là đã đủ rồi! Tô Dĩnh tức giận giảm châi “Hữ, Tiểu Dĩnh em khoan đã vội kết luận, anh còn có bạn ở đại học Kim Lăng, em cứ chờ đấy, anh sẽ điều tra thử cái tên Trần Hạo này một chút, xem thử lai lịch của cậu ta là gì!”

Lý Kiến Nam oán hận nói.

Dù sao thị lần này, không chỉ Tổ Dĩnh thấy nhục, mả ngay cả mặt này của anh ta cũng bị Trần Hạo vả cho một phát rồi.

Lại nói sau khi Giang Thành đưa Trần Hạo về.

Mặt dày muốn add wechat của Trần Hạo.

Thật là biết tận dụng thời cơ.

Trần Hạo ngồi trên xe của anh ta, thật đúng là không tiên từ chối.

Thõi vậy, thêm bạn bớt thù.

Sau khi tử chổi lời mời đi ăn của anh ta, Trần Hạo và Tö Đồng Hân cùng sóng vai bước về phía vườn trường.

Nói thật lòng, trước đây Trần Hạo vẫn cùng đi với Tô Đồng Hân như vậy.

Nhưng tuyệt đối không có loại cảm giác kỳ là như bây giờ.



Bởi vì vừa nãy Tô Đồng Hân còn bảo anh là bạn trai của cô.

Trần Hạo côn không hèn mọn tới nõi được làm một người bạn trai giả liền mừng thầm trong lòng, Chỗ này có chút kỳ lạ chính là nói Trần Hạo có chút tình cảm đối với cô ấy, lại làm bạn trai giả của cô ấy một thời gian ngắn ngủi.

Nội tâm cả hai lúc này rất mâu thuẫn, nói vui thì cũng không hẳn là vui, mà cũng không cỏ cảm giác bị người khác lợi dụng.

Nói tóm lại, tâm trạng bây giờ của Trần Hạo là như vậy.

“Trần Hạo, thực xin lồi, vừa rồi… Bởi vì tớ nhất thời nóng vội, vậy nên mới nói rằng cậu là bạn trai của tớ, cũng chưa hói ý kiển cậu!”

-Tô Đồng Hân hơi xấu hổ.

“Không sao, như vậy chẳng phải là rất tốt sao, thế diện của cậu cũng được bảo.

vệ, hơn nữa tớ còn được làm bạn trai của cô gái vô củng xinh đẹp như cậu gần một tiếng đồng hồ màt”

Trần Hạo cười khổ.

‘Tô Đồng Hân trợn mắt “Trần Hạo, từ khi nào mà cậu đã học theo bọn con trai mồm mép lươn lẹo vậy, tớ ghét nhất chính là kiểu con trai nói lời đường mật đấy!”

*Nói vậy là bây giờ cậu cũng chán ghét bộ dạng giảo hoạt của tớ sao?”

Dạo gần đây dường như anh thay đổi một cách võ tri vô giác, Trần Hạo bây giờ nói chuyện cảng lúc cảng lớn mật, không cỏn câu nệ tiểu tiết như xưa.

*Hữ, tuy rằng tớ chán ghét những kiểu con trai kia, như tớ không ghét những lời đường mật của cậu, muốn ghét cũng không thể ghét được!”

Lời này nói ra khiến trong lòng Trần Hạo càng sung sướng.

“Nhưng Trần Hạo, tớ cảm thấy cậu có gì đó gạt tớ, Giang Thành kia, vừa nhìn đã biết không phái người tầm thường, tại sao anh ta lại đối xử với cậu cung kính vậy? Không, không hẳn là cung kính, thậm chí đến mức nịnh bợ như vậy?”

Tô Đồng Hân không nhịn được, cô cảm thấy Trần Hạo càng ngày càng khiến.

cho người khác cỏ cảm giác nhìn không thấu.

Thực ra đây cũng chính là nguyên nhân tại sao cuối cùng Trần Hạo lại add ‘wechat Giang Thành.

Toàn bộ quá trình nói chuyện phiếm, chỉ cần bản thân không đề cập tới, anh ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện anh đã mua Raventon.

Khiến Trần Hạo cảm thấy anh ta rất được việc, điểm này Trần Hạo cũng đã học.

hỏi được.

Anh liền cười nói: “Lúc nãy tớ đã nói rồi, tớ chính là cậu ấm nhà giảu, bởi vì tớ.

không muốn mất đi cuộc sống bây giờ cùng bạn bè, vì vậy tớ mới luôn sống một cách bần cùng như này, Giang Thành lễ phép với tớ cũng là điều đương nhiên!”

*Phì phi!”

Tô Đồng Hân nở nụ cười: “Trần Hạo, tớ phát hiện càng ngày cậu nói dối cảng tệ, mở miệng không có lời nào là thật, có điều cậu không muốn nói thật tớ, tớ cũng sẽ không ép cậu nữa, tớ phải về kí túc xá rồi, cậu Trần, bây giờ.

cậu cũng học lái xe rồi, hy vọng cậu nhanh chóng mua một chiếc xe, sau đồ chở tớ đi hồng gió vài vòng! Tô Đồng Hân nháy mắt, vờ tó ra sùng bái “Yên tâm, nhất định sẽ chớ cậu đi vài vòng hồng gió!”

Tuy rằng biết Tô Đồng Hân không tin, nhưng Trần Hạo vẫn gặt đầu, nói thật, anh hy vọng sẽ sớm có bằng lải, sau đó có thể thoải mái lái xe.

Sau khi chảo tạm biệt Tô Đồng Hân, Trần Hạo liền trở về ký túc xá.

“Mẹ nó, lão Trần, xảy ra chuyện gì thế? Điện thoại vân luôn tât máy không thể.

liên lạc được!”



‘Vừa về đến nơi, Dương Huy đã lập tức oán giận nói.

Lúe này cá đầm đều rất bận, vội vội vàng vàng thay quần áo, tựa như đang sửa soạn để đi xem mắt vậy.

“Sáng nay lúc đi ra khỏi cửa điện thoại cũng sắp hết pin, lúc thì cũng phải tắt máy, vừa tồi mới mở ngưồn để add wechat chưa được một lúc thì sập ngưồn rồi”

Trần Hạo mang máy đi sạc điện, cười bất đâc dĩ: ‘Anh Huy, Lý Duê, các cậu đang tính đi đâu à?”

*Nếu không phái đang đợi cậu, bọn tớ đã đi luôn từ sáng rồi, nhanh lên Lão.

Trần, mau thay bộ quần áo khác, bọn tớ xuống dưới trước đợi cậu!”

Lý Duệ phun một ngụm nước bọt, rồi nhìn gương vuốt vuốt mái tóc của mình.

“Sao thế, gì mà thần bí vậy?”

Trần Hạo lấy làm hứng thú.

“He he, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà, cậu ấy nói, muốn giới thiệu cho chúng ta vài đối tượng, bao gồm cả cậu nữa, hôm nay là ngày trọng đại có khá năng sẽ là ngày mà tất cả anh em chúng ta cùng thoát ế đấy!”

Lý Duệ cười tươi như hoa nở, hẳn là vô cùng vui sướng.

“Ha ha, thế thì chúc mừng các cậu, có điều tớ.

“Không đi tớ sẽ đánh chết cậu!”

Chưa đợi Trần Hạo nói hết, cả đám đã bổ nhào về phía Trần Hạo, “Đi đi đi, tớ có nói là tớ sẽ không đi đâu!”

Trần Hạo cười khổ.

Anh vốn đĩ muốn nghỉ ngơi một chút. Đam Mỹ H Văn

Ngay sau đó, bất đắc dĩ cùng bọn Dương Huy đi đến buổi tiệc sinh nhật của Từ Hà.

Buổi tiệc được tổ chức tại một nơi được gọi là trang viên Mai Lâm.

Phong cách làng quê.

Đối với những việc như nấu nướng dã ngoại, tụ họp ãn uống ngắm cảnh, tính ra cũng là một quán ăn không tồi -Tuy rằng chỗ này rất mộc mạc gián dị, thể nhưng dưới chân núi lại có rất nhiều Xe của hội nhà giàu.

Hiến nhiên là rất được lòng những kẻ tai ‘ĩnh, thứ hai chính là rất có cảm giác! mặt lớn, thứ nhất đây là một nơi yên.

Cảm giác quay trở về nông thôn.

“Dương Huy, Trần Hạo, bên này!”

Đám người Trần Hạo vừa mới xuống xe, bọn Từ Hà đã đứng chờ sẵn ở cửa, vẫy tay về phía Dương Huy.

Đường như hội bạn ký túc xá của Từ Hà đều có mặt ở đây, còn có thêm cả mấy cô gái trẻ đẹp, chắc hẳn đều là bạn học của Từ Hà.

Bọn họ cũng nhìn về phía Trần Hạo.

Dù sao thì trước đó, Từ Hà cũng đã nói cho bọn họ biết, toàn bộ bạn bè thân thiết ở ký túc xá của Dương Huy đều sẽ đến.


Hơn nữa còn đặc biệt nhật mạnh, tất cả đều độc thân.


Đúng lúc đảm bạn của Từ Hà cũng đều đang độc thần.


Chính vì vậy mục đính chính của những cô gái chàng trai tới đây là hy vọng hôm nay có thể kiếm được một người để phó thác bản thân! “Trần Hạo, cậu mau qua đây!”


Bên cạnh Từ Hà, Triệu Nhất Phàm vuốt nhẹ vài sợi tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Hạo…

Advertisement
';
Advertisement