Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Edit: Hải Yến Chương 608: Ta nói thật Trần Hạo rất chi tiết.

Nó giống như biệt thự Vân Đỉnnh này, anh ấy đã sống trong đó, và sống trong một thời gian dài.

Nếu không, làm sao có thể quen thuộc như vậy? Tô Sở Sở cùng Tô Nhiên Nhiên đều kinh ngạc nhìn anh ấy.

Mà người của Thẩm gia, bao gồm cả những người ở hiện trường, lúc này đều có chút tái nhợt.

Một chuyển động lướt qua mặt Thẩm Niên Hoa.

Nhìn cái nháy mắt của Trần Hạo, hắn càng thêm kính nể, càng phải cung kính, bởi vì, hiểu rõ biết thự Vân Đỉnh, hắn chẳng những nói tinh chuẩn không sai, mà lại rõ ràng tường tận.

Bây giờ, không ai dám nghi ngờ thân phận của Trần Hạo.

“Thì ra là khách quý đến đây, Thẩm gia không có đón tiếp từ xa, mong thứ lỗi!” Thẩm Niên Hoa bước nhanh xuống sân khấu, hơi cúi đầu chào Trần Hạo, không phải là kính nể Trần Hạo hiện tại, mà là bày tỏ sự kính trọng với Trần Thiếu.

Tô Nhiên Nhiên cũng lộ ra vẻ xúc động đối với Trần Hạo.

Về phần cha con Quách Hưng thì không còn ngồi yên được nữa.


Giờ phút này, bọn hắn rất muốn xông tới Trần Hạo quỳ lạy, cầu xin thiếu gia tha thứ.

“Hắn… Hắn thật sự là Trần Thiếu đại thiếu gia!” Cô gái cũng hơi sợ hãi.

Bụp! (vả vào cho t haha J) Quách Hưng quay lại vả, cái miệng bị đánh sưng tấy, bên kia của cô gái, ngã xuống đất, suýt nữa ngất xỉu.

“Hỗn xược, ngươi gả cho ta Quách gia đã gây tai họa diệt vong!” Quách Hưng nghiến răng nghiến lợi.

“Không đúng!” Lúc này, một nam thanh niên đứng lên nói.

“Ừm? Làm sao không đúng?” Thẩm Niên Hoa hỏi.

“Mấy tháng trước, tôi đến Nam Dương bàn chuyện làm ăn, nghe được mấy người đồn đại, bởi vì nhà của Trần Thiếu, ngay tại Nam Dương một năm trước, Trần gia hình như xảy ra biến cố lớn, chính là Trần Thiếu đã rời đi khỏi Trần gia, mất tích bí ẩn! ” “Hơn nữa, biệt thự Vân Đỉnh đã được chuyển lại cho Mạc gia nửa năm trước, thậm chí còn có cả sơn trang suôi nước nóng, nhưng bây giờ, Trần Thiếu sao đột nhiên trở về, mời Tô đại tiểu thư đến biệt thự Vân Đỉnh?” “Ta vừa rồi hỏi bằng hữu ở Nam Dương, nghe nói Trần Thiếu đến nay vẫn không có tung tích!” Thanh niên nói.

Đồng thời lớn mật đưa ra những nghi ngờ của chính mình.

“Ừ … Đúng vậy!” Thẩm Niên Hoa đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, liền nhận ra.

Còn Tô Nhiên Nhiên, lại sững sờ.

Cô nhìn thanh niên đang thắc mắc với vẻ mặt chua xót.

Mẹ nó, rõ ràng là đang dối lừa,làm gì người lắm miệng!!! Cô lo lắng muốn nổi giận.

“Xin hỏi vị tiên sinh này, Trần Thiếu là đã trở về Kim Lăng rồi sao?” Thẩm Niên Hoa nhìn Trần Hạo hỏi.



“Vẫn chưa, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn đã sẵn sàng quay trở lại!” Trần Hạo nói.

Nhưng rõ ràng câu nói này khiến thanh niên đang nghi ngờ có phần thiếu thuyết phục.

Đang muốn lần nữa hỏi lại.

Cuối cùng, Thẩm Niên Hoa giơ tay ngắt lời.

“Mọi người đừng lo lắng, Trần Thiếu có trở về hay không, chúng ta bàn bạc bây giờ cũng vô ích.

Chúng ta cũng có thể yên lặng chờ đợi sự xuất hiện của vị khách bí ẩn này, chỉ cần anh ta đến là mọi chuyện sẽ sáng tỏ!”bởi vì,hắn chính là người Trần gia! ” Thẩm Niên Hoa đột nhiên nở nụ cười.

“Oh?” Những lời này đã khơi dậy sự quan tâm mạnh mẽ của mọi người.

“Thưa ngài, ngài là thuộc hạ của Trần Thiếu,vậy ngài có biết không hôm nay khách quý tơi là ai, Chẳng lẽ Trần Thiếu gia không có nói cho ngài, cùng người đó cùng nhau đến đây sao?” Thẩm Niên Hoa hỏi lại.

Hắn không phải giang hồ, không có chút lợi hại nào, nên hắn ai cũng không dám đắc tội.

Vì vậy, đối với Trần Hạo vẫn là kính nể.

Trần Hạo lắc đầu: “Không biết là ai tới? Trần Thiếu vừa mới nhờ ta gửi thư mời!” Trần Hạo đồng thời cũng muốn nhìn xem, người Trần gia đến? Sẽ là ai? “Tiếng xì xào!” Thật là kỳ lạ! Mọi người đang nghị luận ầm ĩ.

“Hừ, huynh đệ, ngươi phải nghĩ xem vừa rồi tại sao ta dám lên tiếng, bởi vì ở Nam Dương, đã từng có người đóng giả Trần Thiếu lừa gạt, nhưng lại bị” Trần gia phát hiện.

Gia tộc của người này đã bốc hơi khỏi thiên hạ.

”.còn bây giờ nếu ngươi Giả bộ, sớm tìm đường trở về, như vậy vẫn còn mạng! ” Thanh niên chất vấn đứng lên nói.

Còn Tô Nhiên Nhiên thì sợ hãi nuốt nước bọt.

Sự việc này có vẻ rắc rối quá.

Nó nên kết thúc như thế nào? Đặc biệt là nghe được giả mạo Trần Thiếu, có thể sẽ bị diệt tộc, Tô Sở Sở cũng căng thẳng.

Đợi chút nữa, người Trần gia sẽ đến sẽ biêt.

“T không giả mạo!”

Trần Hạo mạnh mẽ phản bác.

“đủ rồi!!!” Tô Sở Sở lúc này mới đứng lên.

Khán giả lại im lặng và lần lượt nhìn cô ấy.

Tô Nhiên Nhiên biết mình có thể gây ra tai họa, sợ quá không dám nói.



Tô đại tiểu thư cũng nhìn ra một số việc, lập tức vừa rồi kích động hoàn toàn, cũng là sợ hãi.

“Tôi nói thật, thư mời này là giả!” Tô Sở Sở cắn môi, ném thư mời xuống đất.

Nhìn những lời mời Tô Sở Sở đi trên biệt thự Vân Đỉnh, những lời này giống như đang chế giễu trên khuôn mặt tươi cười, không ngừng giễu cợt cô.

Khiến trái tim cô không thể nào chịu đựng được nữa.

“giả mạo?” Về phần khán giả, bầu không khí bùng cháy trở lại.

Thẩm Niên Hoa hơi giật mình.

Quách Hưng gần như ngồi phịch xuống đất, phân cùng nước tiểu của chính mình chảy ngang dọc, lúc này sắp vỡ tung, tảng đá đang đè nén trong lòng đột nhiên biến mất.

quá trình kích thích dạng này, làm người ta cũng chịu không được.

” Ta...

Ta muốn đi đổi quần!” Quách Hưng hào hứng nói, như được tái sinh.

Hắn vội vã ra ngoài thay quần và trở lại xem kịch vui “Con gái, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Tô phu nhân hai mắt rưng rưng.

Tô Sở Sở thở ra một hơi dài: “Tôi biết hôm nay Thẩm Dương sẽ cầu hôn tôi, không muốn đồng ý nên mới nghĩ ra cách này để lừa gạt mọi người, để Thẩm Dương khỏi gây phiền phức, ha ha, tôi là người như thế nào, các ngươi cũng không nghĩ một chút, Kim Lăng Trần Thiếu mỹ nữ bên cạnh có biết bao nhiêu, hắn sẽ mời ta đi biệt thự Vân Đỉnh a? ” Tô Sở Sở trong nháy mắt nói ra.

Đương nhiên, tất cả các trách nhiệm được quy vào bản thân cô “Chị!” Tô Nhiên Nhiên cũng khóc.

” Nếu như đợi chút nữa người Trần gia đến, muốn truy cứu chuyện này, vậy liền tính trên đầu của ta, giả mạo chuyện này, là ta một tay tạo ra! Ta và người nhà của ta không quan hệ!!” Tô Sở Sở nói.

“Đều là tên khốn kiếp này, ngươi hại chết To gia chúng ta!” Còn Tô phu nhân trong phút chốc như phát điên, bà ta đã trải qua những thăng trầm của cuộc đời.

Mọi tức giận, đều đổ lên đầu Trần Hạo.

Cầm lấy bánh kẹo trên bàn,điên cuồng đập vào người Trần Hạo.

Và mọi người ở hiện trường cũng nghe thấy tiếng la ó.

Mọi người khinh thường nhìn Trần Hạo cùng Tô Sở Sở đạo đức giả! Tô Sở Sở rơi lệ hai hàng ngăn cản Tô phu nhân cuồng loạn.


Trần Hạo ngược lại là vẻ mặt vô cùng ảm đạm.


Anh cúi người nhặt thư mời mà Tô Sở Sở ném trên đất.


Nhìn đến Tô Sở Sở: “Bây giờ, tôi chính thức thông báo rằng thư mời này là thật và hợp lệ.


Nếu Tô tiểu thư có thời gian, cô cũng có thể đến núi Kim Lăng Vân Đỉnh này!” “Ừm?” Khung cảnh lại chìm vào im lặng …

Advertisement
';
Advertisement