Trần Hạo nghe tiếng bên kia điện thoại cũng không chú tâm mấy Lập tức tăng tốc đến sơn trang Ngọc Long.

Chỗ này mà một trang viên tương tự với sơn trang suối nước nóng.

Khu phức hợp vui chơi ăn uống.

Nhưng nói về cơ sở vật chất hạ tầng thì không chỉ thua sơn trang suối nước.

nóng một đẳng cấp thôi đâu.

Đương nhiên, có so sánh như thế thì đầy cũng là nơi thích hợp nhất để các gia đình giàu hạng hai hạng ba đến tụ hội.

Hôm nay tiệc mừng thọ của bà nội Tô Đồng Hân tổ chức ở đây.

Sau khi đến, Trần Hạo lái xe đến đồ tại bãi đỗ xe bên cạnh trước.

“Được… được được được… được rồi!”

Bác bảo vệ tầm hơn năm mươi, nhưng hình như bị nói lắp.

Dưới sự chỉ dẫn của bác ấy, nếu không phải chiếc Lamborghini này của anh có hệ thống tự động đồ xe thì chắc rớt xuống mương luôn rồi.

Trần Hạo bất lực lắc đầu.

Nhưng vân boa cho bác báo vẽ một trăm tệ.

‘Để bác ấy mua hộp thuốc lá.

“Cảm cảm cảm… cảm ơn nhé!”


Phía sau lưng là tiếng bác bảo vệ vui mừng và chậm rãi nói cảm ơn Cùng lúc đó, Tại cổng sơn trang.

“Ối giời, Đồng Hân, sắp mười một giỡ rồi, cậu bạn trai Trần Hạo kia của em sao.

vẫn chưa đến thế?”

Bên cạnh Tô Đồng Hân là một cô gái trẻ.

Nhìn tầm hai mươi tư tuổi, đeo kính râm, rất lạnh lùng, nhưng cũng võ cùng xinh đẹp.

*Chị hai à, chị đừng vội mà, Trần Hạo đến giờ đó!”

Tô Đồng Hân cười khổ Chị hai là con gái thứ hai của nhà cô Tô Đồng Hân, tên là Đường Nhiên, rất xinh đẹp.

Từ nhỏ cô ấy và Tô Đồng Hân đã rất thân thiết với nhau.

Lúc còn đi học thì cũng tuyệt đối là hoa khôi của trường.

Bây giờ tốt nghiệp rồi, làm việc ở một công ty nọ, người theo đuổi cũng đếm mãi không hết.

Nhưng tính cách của Đường Nhiên quá kiêu ngạo và lạnh lùng, hơn nữa mắt nhìn cũng rất cao, đàn ông tầm thường chẳng thể nào lọt mắt nổi.

Vi thế cô ấy tốt nghiệp cũng sắp ba năm rồi.

Mà mảnh tình vắt vai còn chưa có, nhưng ngược lại thấy rất hứng thú với bạn trai của em họ Tô Đồng Hân của mình.

Hứng thú ở đây là Về mặt tình thân.

Em gái có bạn trai rồi, người làm chị họ như cô ấy, cũng phải xem xét chấm điểm chứ? “Đồng Hân, để cậu đợi lâu rồi!”

Ngay lúc này, giọng Trần Hạo vang lên.

Tô Đồng Hân vốn tưởng Trần Hạo gọi taxi tới nên đã suy nghĩ kỹ nên lấy cớ nào.

để qua mặt chị họ rồi Nhưng Trần Hạo lại đi từ hướng ngược lại tới khiển Tô Đồng Hãn khá bất ngờ.



“Trần Hạo, cậu đến rồi à! Nhanh sang đây, tớ giới thiệu người chị tốt nhất trần đời của tớ cho cậu quen”

Tô Đồng Hân thân mật khoác cánh tay Trần Hạo.

“Đây là chị hai Đường Nhiên, chị họ của tớ, lớn hơn bọn mình bốn tuổi.

Thế nào, có xinh không?”

Trần Hạo nhìn một cái tồi gật đầu.

‘Cô gái này đúng là rất xinh đẹp.

“Hứ, cậu nói chị họ xinh đẹp, ý là nói tớ không đẹp phải không?”

Tô Đồng Hân làm nũng.

Đừng nói chứ diễn xuất chân thật phết “Không mã không mà, vẫn là Đồng Hân, à… ai cũng đẹp, ai cũng đẹp!”

Trần Hạo lau mô hôi tửa ra trên trán.

“Được rồi Đồng Hân, đừng ghẹo Trần Hạo nữa!”

 Nhịn thấy đôi nhỏ liếc mắt đưa tình trước mật mình, đương nhiên Đường Nhiên có cảm giác không thoải mát lắm, có thể độc thân lâu quá nên ngại nhất là nhìn thấy người khác mặn nồng đó.

Bao gồm luôn cả em gái họ của mình.

Đường Nhiên khoanh tay nhìn Trần Hạo.

Cậu ta chính là bạn trai cúa Đồng Hân! Áo quần trên người cũng không tệ, mặt mũi cũng khõi ngõ, ánh mắt kiên định, nhìn vô cùng tự tin.

Ấn tượng đầu tiên cho chín điểm đi, nếu cho luôn cả mười điểm thì.

‘Đây cũng chính là lý do vì sao Đường Nhiên kiêu ngạo và lạnh lùng này không tìm được bạn trai.

“Chào cậu Trần Hạo.

Nghe Đồng Hân nói nhà cậu làm kinh doanh, cụ thế là kinh doanh gì thế?”

Đường Nhiên khoanh tay hỏi.

*Ä,hình như là ngành nào cũng có nhúng tay một ítal”

Nói thật, câu nói này Trần Hạo cũng không biết trả lời sao cho đúng.

Chỉ nghe chị nói với anh rằng sản nghiệp nhà mình nhiều quá mức, dưỡng như.

nửa trái đất này đều có vốn liếng hoặc tài sản của nhà minh.

Hơn nữa hình như gia tộc của anh là gia tộc lớn truyền đời đã mấy trăm năm.

Nói chung Trần Hiểu không kể quá nhiều về những việc này.

Thế nên Tần Hạo cũng chỉ hiểu đại khái vậy thôi.

Nên cũng chỉ có thể trả lời mơ hồ như vậy.

Chương 72 Khal tiệc mừng thọ *Nói chuyện không vào trọng tâm! Ý thức không rõ ràng!”

Đường Nhiên cười khổ rồi lắc đầu.

“Nghe nói cậu quen Đồng Hân lúc học lái xe, cậu lấy được bằng lái xe rồi! Thế đã mua xe chưa?”

Cô ẩy lại hỏi “Mua rồi đó chị, mua một chiếc BMW series 7, nhà cậu ấy bảo là để cậu ấy luyện cho vững tay lái trước! Nhưng bây giờ Trần Hạo chưa dám lái nên em mới bảo cậu ấy bắt taxi tới!”

Thật ra có vài chuyện Tô Đồng Hân biết không nên giấu người ch họ này cúa mình nhưng vì không muốn Trần Hạo phải chịu áp lực.

Cô ấy đành phải giấu.



“Ha ha, BMW Series 7, chỗ làm chị có một thẳng ngốc lái chiếc này đây, tồi còn muốn theo đuổi chị, chị chỉ nói một chữ cút thôi!”

Đường Nhiên khẽ lắc đầu.

Nhưng nói vậy thì sản nghiệp nhà Trần Hạo cũng tạm xem như chấp nhận được.

Nhưng nếu muốn làm bạn trai của mình thì kém xa quá rồi.

Thật sự Đường Nhiên rất xinh đẹp.

Thế nên vé đẹp cũng chính là vốn liếng của cô ấy.

Ước mơ của cõ ấy thật ra là được gả vào nhà giàu, có thể tìm được một ông chồng giàu có nhất mực nuông chiều mình.

Nói thật, dù ông chồng này lớn hay nhỏ tuổi hơn mình thì cũng chẳng sao cả.

‘Chú yếu là phái xứng với hai chữ tài phiệt! Tài phiệt, không phái những người nhà có công ty, tài sản hơn trầm triệu kia đã là tài phiệt đãi Mà là sản nghiệp của gia tộc lớn chăn chính cơ: Không biết từ lúc nào suy nghĩ này nhen nhóm trong đầu Đường Nhiên, nhưng nó rất mạnh mẽ.

Ngay lập tức cô ẩy cười khổ lắc đầu rồi bảo: “Được rồi Đồng Hãn, tiệc mừng thọ.

của bà sắp bắt đầu rồi, chúng ta vào trong đi”

Đến bây giờ, Đường Nhiên đã không còn hứng thú muốn tiếp tục nói chuyện với Trần Hạo nữa rồi.

Tô Đồng Hân lè lưỡi rồi khẽ nói: “Cậu đừng trách nhé Trần Hạo, chị họ tớ là vậy đấy.

Tớ thấy ngoài con cải của nhà giàu siêu cấp ra thì chẳng ai có thể lọt vào.

mật chị ấy được đâu.

Haiz, chị tớ cứ thế này mãi thì cũng không được”

Trần Hạo có thể nói được gì, lẽ nào nói với cô ấy mình là con trai của nhà giàu siêu cấp, bảo chị cậu gá cho tớ? Đương nhiên là không thể.

Nhưng chị họ của cô ấy cũng quá là ngồng cuồng.

Bỏ đi! Hôm nay mình đến giúp Đồng Hân diễn một vở kịch thôi, không cần phải nghiêm túc quá! Sau đó ba người cùng đi vào.

Tiệc mừng thọ của bà nội nền dường như người trong cả họ đều tập họp đông đủ, Bác cả, ba, chú ba, cô cá, cô hai này, còn cả họ hàng thân thích, như chú bác họ gì đó cũng có mặt.

Nồi tóm lại cả sảnh trước của sơn trang Ngọc Long đều bị bao cả.

“Tê †ề tựu tựu cũng phải mấy chục người, sắp bảng tiệc cưới rồi *Nội, chúc bà sống lâu trăm tuổi, muốn gì được nấy, hi hi.”

Ở chính giữa, một bà cụ tóc hoa râm, mặc mộc bộ đồ nhìn đã thấy vui mừng, đang cười.

Bà nhìn cô cháu gái lớn Tô Dĩnh trước mặt nói: “Tiểu Dĩnh à, sống lâu trăm tuổi thì nội không dám mơ tưởng, côn muốn nói đến việc ước gì được nấy thì nội hy vọng sớm có một ngày, các con đều yên bề gia thất nhanh nhanh!”

‘Cuối cũng thì bà cụ cũng không thể sánh bằng các cõ các bác ở đây, bọn họ.

đều mong rằng, con gái đã hai ba hai tư tuổi rồi, đến tuổi phải tlm một bến đỗ rồi! “Đúng vậy đấy nội, cháu giới thiệu với bà, đây là bạn trai của cháu, Lý Kiến Nam!”

Tô Dĩnh cười rồi kéo Lý Kiến Nam tới bên cạnh.

Theo đó là sự xuất hiện của anh ta.

Rất nhiều họ hàng đều cười nói: “Cậu này đúng là tuấn tú lịch sự đấy!”


*Nghe nói nhà cũng rất giàu có!”


“Bà nội, đây là quà cháu chuẩn bị cho bà, mời bà xem ạl”


Lý Kiến Nam cười khẽ, móc một vật trong túi ra.


‘Vật này được lấy ra xong thĩ tất cá mọi người ở đó lại một lần nữa kinh ngạc…

Advertisement
';
Advertisement