Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

"ừm. Cảm ơn!" Tiêu Ngôn nhấp một ngụm rồi bắt đầu ăn, có vẻ như anh đang cực kz dè chừng.

Trần Hạo cười nói: "Không phải lấy hai triệu sao, làm gì mà như kiểu mình làm sai điều gì à? Vừa rồi Phiêu Phiêu nói tìm ngươi, ngươi còn đang ăn bánh bao hấp dưa muối?" "Tôi không dám động tiền, nếu các người muốn, tôi có thể đưa cho các người!" Tiêu Ngôn cho biết.

Trần Hạo cười lắc đầu: "Chúng ta không muốn tiền của ngươi, nhưng là muốn hỏi, ta chỉ muốn hỏi về bui bay lơ lửng này, làm sao ngươi có được bụi này? Hơn nữa nhìn bộ dáng của người, cũng không phải là ngươi chủ động đem đi bán đấu giá! " Tiêu Ngôn cân nhắc một hồi, mới ngẩng đầu nói: "Thực xin lỗi, ta không thể nói cho ngươi, nếu ngươi đòi tiền, ta sẽ cho ngươi tiền, ta chỉ là chạy việc vặt!" Tiêu Ngôn sợ quá không dám ăn.

"tiểu huynh đệ, đừng căng thẳng quá, chúng ta không có { gì khác,như vậy đi, vậy cho ta hỏi khi ngươi có bụi này thì có cái gì khác ngoài bụi này không như lời nói hay là vật gì khác nữa?" Trần Hạo ngập ngừng hỏi.

Tiêu Ngôn do dự một lúc rồi nói: "Một người bạn nhỏ từ phía nam tới!" "Này, ngươi ngươi là có { gì, sư phụ ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi lại trả lời kiểu khác là sao!" Thẩm Phiêu tức giận nói.

"Bạn nhỏ đến từ phía nam, đây là nhà của Nam Dương Trần gia đúng không?" Trần Hạo cười hỏi.

Lúc này, Tiêu Ngôn mở to mắt.

“đại ca,sao ngươi biết nhà Nam Dương Trần gia, nói như vậy ngươi họ Trần?”

Hắn kinh ngạc vui mừng.

"Ta tên là Trần Hạo, đến từ Nam Dương, nói thật, ta lần này tới đây là muốn tìm Quỷ tính tử đại sư, chủ nhân của bụi bay lơ lững này!" Trần Hạo nói.


"Hóa ra là Trần Hạo!" Hắn lau miệng: "Ân công của ta nói sớm muộn gì cũng có người tới cửa nhà ta hỏi chuyện bụi bay lơ lững này.

Người đó tên là Trần Hạo, ân công cũng nhờ ta đưa thư cho người!" Rõ ràng, Tiêu Ngôn biết điều gì đó, nhưng không cân nhắc, anh ấy đã không nói.

"Ân công?" "Hừ, không biết Quỷ tính tử đại sư mà ngươi nhắc tới có phải là ân công hay không.

Lúc đó, ân công cứu mạng nhà ta liền giao cho ta chuyện này.

cho tới Bây giờ, ta rốt cuộc củng đợi được ngươi!" Tiêu Ngôn vui vẻ nói.

Lúc này, hắn lấy ra một lá thư từ trong túi được may trong quần áo của mình.

Đưa trao tay cho Trần Hạo.

"Chính là phong thư này!" Trần Hạo nhìn một cái, rồi nói: "Trần Hạo, bằng hữu của ta!" Thoạt nhìn Trần Hạo cũng rất vui mừng, bởi vì đây là chữ viết tay của đại sư.

Sau khi mở ra, có một đoạn viết trên đó.

Hóa ra...

Ma chủ quả nhiên đã đến Ký Châu, kể từ ngày đó trước khi anh tới Bàn Long Lĩnh lần đầu tiên, quỷ đại sư liền đã nghĩ kỹ ra kế hoạch tiếp theo.



Sau khi anh rời đi, đại sư cũng vội vàng di chuyển.

Khi anh đồng thời đến K{ Châu, đại sư củng nghĩ anh sẽ đến K{ Châu, đại sư cũng có quan hệ rất trực tiếp với chính anh.

Vì trong lòng ông ấy tin rằng anh ấy chính là người mà ông đã chờ đợi suốt nhiều năm.

Vì vậy, lần này đến K{ Châu, ông cũng muốn đích thân tặng một món quà hào phóng làm thiệp chúc mừng! Tuy nhiên, mặc dù ông ta có thể dự đoán tương lai, những gì ông ta có thể dự đoán thường không phải là một thuật số xác định tuyệt đối.

ông không biết nguy hiểm gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Vì vậy, ông ấy đã ẩn danh, tránh sự truy đuổi của một thế lực nào đó.

Cuối cùng, đại sư đặc biệt đề cập đến lễ hội ngầm mà Vạn gia bắt đầu tổ chức.

Cho phép bản thân đủ điều kiện tham gia lễ hội ngầm, và khi đó anh sẽ được hưởng lợi rất nhiều! Đặc biệt là lễ hội dưới lòng đất, đại sư, nhấn mạnh nhiều lần.

" phong thư này của Đại sư, ta xem sao có chút không hiểu?" Trần Hạo xem xong không khỏi kinh ngạc.

Và Tiểu Trúc đã xem.

"Không thể nghi ngờ gì nữa, xem ra từ nay về sau Trần Hạo sẽ là chủ nhân của ta! Không sai, ngươi sẽ là chủ nhân của ta!" Tiểu Trúc cho biết.

"Ý của ngươi là? quỷ đại sư muốn ta làm chủ nhân của ông ấy?" "Đúng vậy, chủ nhân đã nhắc tới nhiều lần rồi, đã đợi rất lâu, muốn đợi người đó xuất hiện, liền đi quy y, hiện tại đã xác định ngươi chính là người mà ông ấy chờ mong.".

Được rồi, đây là thiệp bái sư,ông ta đã nói món quà lớn chuẩn bị cho ngươi nhất định phải liên quan đến lễ hội dưới lòng đất này, đến lúc đó, Trần Hạo, ngươi phải tinh tế hơn! Không sai, là chủ nhân ngài nhất định phải tinh tế hơn! " Tiểu Trúc cho biết.

"Nói nhảm, ta hiện tại còn có rất nhiều chuyện phiền phức cần đến đại sư, nói cái gì chủ nhân bái thiếp!!" Trần Hạo bất lực nói.

"Hơn nữa, ta đã gặp được kz tích.

Thật ra, Tiểu Trúc, ta đã cảm thấy kz tích chẳng có ích lợi gì cho mình!" Trần Hạo nói.

"Sau khi anh đọc bức thư, mặt sau hình như có hình Ngũ Hành..." Tiểu Trúc cho biết.

Trần Hạo Nhìn một vòng khác, đúng là có hình Ngũ Hành.

Không, đây không phải là sơ đồ Ngũ Hành sao.

Trần Hạo vừa nhìn, mí mắt không khỏi nhảy lên.

Bởi vì mô hình được sắp xếp đều đặn này thực sự giống hệt với năm chiếc đĩa có trong Đan Điền trong cơ thể của anh! Chỉ là đại sư không giải thích thêm cho chuyện này.

Vốn dĩ Trần Hạo cho rằng đại sư đang tìm kiếm kz tích vì cảm thấy lúc đó tu luyện của anh chưa được cao.



Trên thực tế, anh ta đã tách mình ra khỏi kiểu tồn tại đó.

Chỉ là bây giờ hình mẫu này mới khiến Trần Hạo nghĩ tới.

Chuyện tự mình khôi phục Đạo Cơ, anh nghĩ đại sư cũng biết.

Và những manh mối xuất hiện trong chiếc Đan Điền của anh gần đây cũng đã được đại sư ngờ tới.

Chẳng lẽ đại lễ dưới lòng đất này sẽ giải được bí ẩn ở vùng Đan Điền của anh? Trần Hạo thầm nghĩ.

Nhưng cũng đã được quyết định rằng vì đại sư đã nói, anh phải tham gia vào và xem nguồn gốc của lễ hội ngầm này là gì.

"Tiêu Ngôn!" Trần Hạo nhận thư, nhìn Tiêu Ngôn đang ăn.

"Trần đại ca, ngài nói..." "Ta đến đây, chúng ta cũng có chút duyên phận, ta có thẻ ở đây, ta sẽ nhờ người đổi thành ngày tháng năm hôm nay, trong đó có một ít tiền.

Ngươi dùng lấy, có thể được coi như lời cảm ơn của tadành cho ngưoi! " "Trần đại ca, tôi không lấy!" (không lấy thì đưa e, e có tiền sắm con lap mớ ứ lap lâu rồi chậm chạ Tiêu Ngôn lắc đầu.

"cầm lấy!" Trần Hạo vẫn nhét anh.

Sau đó, anh về thẳng Thẩm gia.

" Tiên sinh, ngài đã trở về!" Vừa quay lại, Lâm Cửu Thẩm Thiên Cương liền chào hỏi.

Đồng thời cùng kêu lên hô tiên sinh.

Bởi vì bọn họ cảm thấy Trần Thiếu không còn như xưa, gọi Trần Thiếu lần nữa sẽ có chút tự phụ.

Và Trần Hạo không bác bỏ điều này.

Đối với ân oán giữa Lâm Cửu và Thẩm Thiên Cương.

Trần Hạo cũng can thiệp ổn thõa giữa 2 người với nhau.


Sắp xếp cho những đứa trẻ của Thẩm gia bái sư Lâm Cửu giúp chúng khai thông linh căn, để mở đường cho con đường tu luyện sau này.


Và hiển nhiên kết quả này có thể xoa dịu nỗi bất bình của Thẩm Thiên Cương đối với Đoạn gia.


Dù sao, nếu Thẩm gia có thể tồn tại vĩnh viễn, cho dù được hắn chết, hắn cũng nguyện ý! "Lâm Cửu, lễ hội ngầm này có tình tiết như thế nào? Nói cho ta biết!" Trần Hạo ngồi xuống nói với Lâm Cửu.


"Vâng thưa ngài!" Lâm Cửu cung kính đứng lên, lúc này mới bắt đầu kể ra nguồn gốc cụ thể của lễ hội ngầm này...

Advertisement
';
Advertisement