Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Đồng thời cả Tần gia đều cúi đầu trước Trần Hạo.

Trong số những người Lý gia tới tham gia đại lễ này.

Trong phòng làm việc, trước mặt một người đàn ông trung niên, một thanh niên đang đứng.

"Thiếu Tông, ngươi gần đây cùng với tiểu thư Vạn gia thế nào?" Người đàn ông trung niên hỏi.

"Cha, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của con, Vạn Tuyết kia, rất si mê con, thịt cô ta không thành vấn đề lớn!" Lý Thiếu Tông cười nhạt.

"Ha ha, vậy thì tốt rồi, ta cũng tin tưởng Thiếu Tông ngươi sẽ quán xuyến mọi chuyện, phải biết Vạn gia tuy không mạnh nhưng thế lực phía sau Vạn gia rất đáng sợ, chỉ có thể cùng Vạn gia tạo nên mối quan hệ, Với quan hệ trình độ này, chúng ta Lý gia sẽ có ngày nổi danh! " "Còn tu vi của ngươi, ngươi không được buôn lỏng! Hai ngày nữa lễ hội ngầm sắp tổ chức. bất kể thế nào Lý gia của chúng ta sphải đoạt vương miện năm nay!" Lý phụ dặn dò.

"Con biết thưa cha!" "Chỉ là phụ thân..." Lý Thiếu Tông thấp giọng lẩm bẩm.

"Chỉ cái gì?" Lý phụ hỏi.

"Lễ hội này được tổ chức vài năm một lần. con biết rằng mỗi khi loại lễ hội này xuất hiện, sẽ có bảo vật vô song. Vậy, lần này đã phát hiện ra bảo vật gì rồi thưa cha?" Lý Thiếu Tông tò mò hỏi.

"ta cũng đang điều tra. Ta chỉ biết bảo vật này, đối với các cao thủ Tu Chân Giới mà nói, có ý nghĩa rất khác,nên đã thu hút một lượng lớn tu hành giả.

Tuy rằng những người này chưa từng xuất hiện, nhưng các ngươi cũng không được quá bại lộ! Tốt hơn hết là nên cẩn thận! " Lý phụ bất an cảnh cáo.


"con hiểu được điều này. con tin tưởng rằng trong việc Hộ Long sơn trang vừa rồi, cảnh con cố ý để thua bò kia đã bị rất nhiều người tu hành giả giấu mặt nhìn thấy rồi. con đoán, không ít người đã ngoảnh mặt làm ngơ!" Lý Thiếu Tông lắc đầu cười khổ.

"Tốt lắm, kế tiếp cứ yên tâm, lấy nguồn lực của Vạn gia, phần lớn Lý gia chúng ta, có được hay không cũng tùy vào kế này!" Lý phụ thân cười nhẹ nhõm một hơi.

Lý Thiếu Tông rút lui.

Lúc này, Lý phụ không khỏi âm trầm, liếc về phía một góc phòng làm việc.

Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy rằng có một bóng người lúc ẩn lúc hiện.

Vạn Gia.

Buổi tối hôm nay, Vạn gia cũng sáng rực.

Vạn Diệu Tông gõ cửa phòng con gái.

"Tuyết Tuyết, con gái yêu ngủ chưa?" Vạn Diệu Tông thì thào nói.

Một lúc sau, cánh cửa mở ra.

Là Vạn Tuyết vừa gội đầu xong.

"Muộn như vậy phụ thân, ngươi có việc gì sao?" Vạn Tuyết tò mò hỏi.

"Có một số chuyện nhỏ cần nói với con..." Vạn Diệu Tông chắp 2 tay sau lưng rồi ngồi xuống.



"Có chuyện gì vậy phụ thân?" Vạn Tuyết tò mò hỏi.

"Tuyết Tuyết, ba biết những năm qua cha rất nghiêm khắc với con, nhất là đối với tình cảm của con, lại càng ngang ngược ngăn cản. Về phần này, con có hận cha không?" Vạn Diệu Tông mỉm cười.

"con đương nhiên không hận, con hiểu được phụ thân là vì tốt cho con!" Vạn Tuyết lắc đầu.

"con hiểu rõ như vậy rất tốt! Nhưng hiện tại không sao. con coi Lý Thiếu Tông là người mình yêu, mà vì cha, đối với hắn cực kì coi trọng, hai người các con gần đây quan hệ không tệ, cho nên vi phụ muốn hỏi một chút ý kiến của con, có phải là muốn tiến xa thêm nữa không? " Vạn Diệu Tông nói.

"Cái này... con hiện tại không rõ!" Trên mặt Vạn Tuyết thoáng ửng hồng.

Vạn Diệu Tông thấy rõ con gái có vẻ có chút lấp lững.

Bởi vì hắn đã nghe Bạch bá.

Đường tình cảm của Tuyết Tuyết với Lý Thiếu Tông thật sự hoài nghi tình cảm của mình.

Trong lòng có nhiều bất trắc như vậy, Vạn Diệu Tông cũng không ngại thuyết phục cô.

Chỉ có một điều Vạn Diệu Tông là chắc chắn.

Đó là, giống như Trần Hạo như vậy, con gái của hắn nhất định sẽ không thích, nhìn với góc độ của con gái, Vạn Diệu Tông hiển nhiên rất an tâm về điều này.

"Ừm, dù thế nào, phụ thân cũng sẽ đứng về phía con. Nhưng mà, hôn sự của con với Thiếu Tông sau này có lẽ sẽ nằm trong chương trình nghị sự, Tuyết Tuyết, con phải chuẩn bị tâm lý, tương lai của Thiếu Tông, chính là tiền đồ sáng lạng!" Hắn bỏ lại câu nói này, thấy con gái mình cũng không phản kháng quá, liền tự tin bước ra khỏi phòng Vạn Tuyết.

"Trần Hạo..." Có lẽ đó là lý do vừa rồi nghe thấy cha cô nhắc tới hai chữ này, Vạn Tuyết chợt lẩm bẩm với vẻ mất mát, như thể hình bóng tiểu tử ấy lại hiện lên trong đầu cô.

Nó khiến cô ta phải trở nên tim đập nhanh và hồi hộp....

Hai ngày sau, lễ hội ngầm được tổ chức theo lịch trình.

Đến lúc đó, sẽ từ bầu trời phía nam biển bắc các danh môn vọng tộc, trong lúc nhất thời sẽ tụ hội tại đây.

Tất nhiên, nhiều người đã nhận được các thư mời đặc biệt, vì vậy họ đến trong bí mật.

Bởi vì theo dạng quá khứ, người nào có thể đoạt vương miện lễ hội ngầm giống như tồn tại là một võ lâm minh chủ.

Có thể được hưởng một chút thần bí chi vật.

Có rất Nhiều gia tộc khác, với sự tham dự của lễ hội ngầm này, đã có không ít gia tộc trở thành một trong những gia tộc lớn nhất trên thế giới.

Vì vậy, các gia tộc đều rất coi trọng.

Đương nhiên, có rất nhiều gia tộc đã bị thu hút một cách ngu ngốc bởi kiểu tuyên truyền xuyên tạc này.

Vì mọi người trong cuộc đều biết rõ điều đó.



Loại lễ hội này, người bình thường có thể đến xem náo nhiệt, bởi vì đây là một trận đấu của các tu hành giả thật sự.

Không ai dám ghi hình lại, và sẽ không có thông tin rò rỉ liên quan.

Bởi vì một khi nó bị rò rỉ, nó có thể là tai họa của cả tộc.

Nơi mở hội vẫn là Hộ Long sơn thôn.

Nó chỉ được chia thành hai môi trường lớn trên mặt đất và dưới lòng đất.

Nói thế nào nhỉ, trên mặt đất giống như trường mẫu giáo, còn dưới lòng đất như là trường đại học thực sự.

Còn Trần Hạo thì trực tiếp đến với Tần gia.

Đồng hành cùng Trần Hạo, ngoài cao thủ Tần gia, còn có Lâm Cửu người của Thẩm gia.

Và chắc hẳn họ đã đi xuống lòng đất.

"Trần Hạo? Ngươi làm sao còn có thể đến?" Ngay khi cả nhóm chuẩn bị bước vào, ở cửa, một vài cô gái đến và hỏi chuyện.

Nhìn thấy Trần Hạo, cô gái dẫn đầu rõ ràng giật mình.

"Là ngươi!" Trần Hạo nhìn thấy nữ nhân, không khỏi có chút nở nụ cười.

"Hừm, đương nhiên là ta, sao? Ngươi mấy ngày không gặp ta cũng không nhận ra à! Mà lại ngươi mau nói, ngươi không phải lấy được vé sao lại vào được đây?" "Mà lại vừa hay, ta còn đang muốn tìm ngươi đây, để nhờ ngươi giúp ta một chuyện, ha ha!" Cô gái này không phải ai khác mà chính là Vạn Tuyết bạn của Tú Tú.

Còn những người bên cạnh thì đều là bạn thân của Tú Tú và Vạn Tuyết.

Trong sự kiện hôm nay, rõ ràng Vạn Tuyết là một trong những nhân vật chính, tự nhiên hai chị em không thể ở bên nhau vui chơi như trước nữa.

Và đã nhìn thấy Trần Hạo, mặc dù có rất nhiều người đi cùng.

Nhưng có lẽ trong tiềm thức nghĩ thân phận của Trần Hạo là có lý do nên Tú Tú cũng kiêng kỵ.

Thay vào đó, rất hào phóng khoác tay Trần Hạo, phải để Trần Hạo đến một nơi với cô.

"Đại sư..." Và Tần Dũng thì thào, cố nói điều gì đó.

Rốt cuộc, Tần gia không còn phụ trách Ký Châu, nhưng thực lực cũng phi thường.


Có người dám vô lễ với đại sư, Tần gia đương nhiên phải dạy cho nó một bài học.


Chỉ có Trần Hạo dùng ánh mắt ra hiệu lại.


Rốt cuộc, cô gái nhỏ này không làm gì sai ngoại trừ một chút cố ý.


"Vậy các ngươi vào trước đi, để ta xem cô ta có chuyện gì muốn ta giúp, sau đó ta liền đi tìm các ngươi..." Lúc này anh đành cười bất lực...

Advertisement
';
Advertisement