Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Đại khái trong group đã gửi hơn mười tấm ảnh.

Nhưng mười mấy tấm ảnh này lại làm cả group bùng nổ.

“Mẹ nó, photoshop rồi đúng không, chắc chắn không phải là thật! Sắp bắt kịp.

trình độ nước Mỹ rồi!”

“Đúng vậy, trong những chiếc máy bay trực thăng này không có ai hết!”

“Chẳng phải đó là tòa nhà Lạn Vĩ ở phía Nam sao? Tại sao lại có nhiều trực.

thăng bay sang đẩy vậy, còn bao váy lấy tòa nhà nữa?”

Mọi người trong group đang thảo luận sối nổi.

“Tôi không biết tình huống cụ thể nhưng mà lúc ấy, chúng tôi đang chuẩn bị đi đã ngoại, tình cờ chụp được cánh tượng này, xem ánh chụp không có cảm giác.

gì đâu, mọi người nên đến hiện trường xem! Bất ngờ lắm!”

“Tuyệt tuyệt tuyệt! Các cậu có quay video không?”

“Không dám quay, bởi vì lúc đó có rất nhiều người nên tôi sợ bị phát hiện, chụp.

vài tấm ảnh là đi ngay!”


“Tiếc quá đi!”

Mọi người đang thảo luận.

Lúe này, giáo viên cố vấn Mạnh Thái Như vẫn luôn im lặng cũng nhịn không được lên tiếng: “Chắc chắn là thật, bởi vì lúc chiều nay, có rất nhiều người chụp.

được ánh của đoàn trực thăng đang bay về phía Nam nhưng chưa đầy một tiếng sau, tất cá những ảnh chụp trên mạng đều biến mất”

“Đây không phái máy bay trực thăng công dụng mà giống máy bay riêng hơn, có người trong tường nhà của tớ đã lướt thấy, nói là chảo đón một vị công tử nhà giảu!”

“Mẹ nó mẹ nó mẹ nó!”

Group càng bùng nổ hơn: “Cuối củng là công tử nhà nào vậy, giàu quá đi!”

Trần Hạo ngồi trong xe nhìn những bức ảnh này, không thể không cười gượng, những chiếc máy bay trực thăng này đi cứu mình, nếu minh tiết lộ ra không biết họ sẽ thế nào nhí? Ngắm lại cảm thấy hơi thủ vị, ha ha… Lúc này.

Mạnh Thái Như: “Đố mồ hôi..

Đừng mê trai nữa, đúng rồi, khoảng một tiểng sau là đến giờ Hàn Tư Dư PK với ngôi sao nổi tiếng trên ứng dụng livestream Đồng Thành.

Mọi người là bạn bè với nhau, đến lúc đó không có tiền tặng quả thì cũng cố gắng có mặt nhé!”

“Nhìn Hàn Tư Dư đi, bây giờ người ta chưa tốt nghiệp mà thu nhập đã lên đến.

hàng chục nghĩn rồi, tớ sẽ đến xem buổi PK livestream cúa Hàn Tư Dư”

“Dạ côI”

“Không thành vấn đề! Buối livestream này, phải đứng đầu!”

Các bạn học sôi nổi đồng ý.



“Cảm ơn mọi người, moah moah! Nếu lần PK này tớ được nhiều người tặng quà, chc chân sẽ mời mọi người ăn cơm! Yêu mọi người nhiều, các cục cưng của tới”

Hàn Tư Dư gửi voice trong nhóm chat.

Ngay lập tức, mọi người than thở, giọng nói nảy, mềm mại quá đi! “Trần Hạo ngồi trong xe cũng lén đặt điện thoại bên tai nghe giọng nói mềm mại của Hàn Tư Dư.

Cùng lúc đó cũng nghĩ đến làn da trắng như tuyết, gương mất tỉnh xảo của Hàn Tư Dư, thật sự quá đẹp.

Mặc dù Hàn Tư Dư khinh thường Trần Hạo đến cực đính nhưng nếu Trần Hạo nói anh không hề có cảm gì với một cô gái xinh đẹp thế này, là nói dối.

Nếu đã đi chơi thì mình cũng chơi chút chứ nhỉ.

Dù sao trong livestream Đồng Thành, mình vẫn cön tận một trảm nghìn, số tiền đó lại không thể rút trở về.

“Trần Hạo, cậu có đó không?”

Lúc này, giáo viên cổ vấn Mạnh Thái Như gọi Trần Hạo.

Trần Hạo trả lời lại ngay.

“Ù, dù sao lát nữa Hàn Tư Dư sẽ livestream, các em lại không thể hỗ trợ được, thế thì em gọi nhóm sinh viên nghèo trong lớp ta đến dọn nhà cho tôi đi! Töi chờ các em ở Tây Môn!”

Mẹ nót Đọc dòng tin nhắn này, thật sự Trần Hạo rất muốn mảng chủi.

Mạnh Thái Như, mới khoảng hai mươi lăm tuổi, lã giảng viên mới tốt nghiệp đại học.

Bình thưởng thi thích giàu chê nghèo, dễ tính với đảm sinh viên công tứ nhà giảu, không giổng cô trò mà giống bạn bè hơn.

Nhưng lại tất nghiêm khắc với nhóm sinh viên nghèo khó như Trần Hạo, nghiêm khắc giống như một giáo viên đã về giả.

Nhóm sinh viên nghèo, ý nghĩa như tên, là nhóm của năm sáu sinh viên nghèo khó.

Bất đắc dĩ, Trần Hạo trở thành nhóm trưởng nhóm sinh viên nghèo.

Bởi vì Trần Hạo là người nghèo nhất, cũng là người thật thà nhất, làm việc nhiều nhất! Cho nên Mạnh Thái Như để anh làm tổ trưởng.

Mặc dù bây giờ, Trần Hạo đã trúng số, nộp học phí gì đó nhưng trong suy nghĩ của Mạnh Thái Như, một người đã nghèo quen rồi, dù bạn có giàu đi chăng nữa thì thỉnh thoảng nhìn bạn vân sẽ theo thói quen nghĩ rằng bạn vẫn nghèo.

Bây giờ Mạnh Thái Như là thế, Trần Hạo chẳng có gì là giàu cá! Mặc dù rất tức giận nhưng cuối củng Trần Hạo vẫn đồng ý, nếu không đồng ý.

thì mình có thể nói gì được? Ngay lập tức, Trần Hạo sang một group sinh viên nghèo khó khác @Tất cá thành viên, nói là tập hợp ở Tây Môn.

Sau khi anh chạy đến ngừng xe ở một nơi kín đáo thì đến Tây Mõn.

“Trần Hạo, tại sao giáo viên cổ vấn cứ bảo tụi mình dọn đồ vậy?”

“Đúng đó, hơn nữa Trần Hạo, chẳng phải bây giờ cậu đã trúng số há, có tiền rồi, sao vẫn để cậu làm nhóm trưởng nhóm sinh viên nghèo vậy?”

Bao gồm cả Trần Hạo thì nhóm sinh viên nghèo có năm người.

Có ba nam sinh và hai nữ sinh.

Nam sinh tên Vương Việt gầy gò ốm yếu, hơi đen, binh thường lao đầu vào học hành, chẳng chịu nói câu nào.

Và một nữ sinh tên Hách Lan Lan, cũng đeo mắt kính, da trắng, vóc dáng không cao.

Nhưng lại làm người khác có cảm giác cô ấy rất thông minh khéo léo.

Nhưng phần lớn bởi vì gia cảnh gia định nên tự tí, bình thường lúc giao lưu v bạn bè sẽ tự cám thấy mình thấp hơn một bậc, ‘Các cô ít khi nói chuyện.



‘Cũng chỉ có khi ở bên cạnh Trần Hạo, họ mới nói nhiều hơn một chút.

Không phải khinh thường Trần Hạo mà là cảm thấp, mọi người mới là người cũng một thế giới.

Tất nhiên Trần Hạo biết Vương Việt bất mãn với lời khuyên của Hách Lan Lan, bày tô sự không hải lòng khi bị tổn thương đến lòng tự trọng trong group lớp.

Nhưng Trần Hạo cũng không nói gì được, dù sao anh cũng thấy hơi tức giận.

Xem ra, có phải anh nên tìm một cơ hội để giẫm đạp giáo viên hướng dẫn Mạnh Thái Như không? “Đã đến đủ hết rồi đúng không? Hách Lan Lan, em và Lý Lan đến phòng giáo.

viên mới cấp của tôi giặt giẻ lau.

Trần Hạo, em và Vương Việt, ba người các em ở lại đây phụ công nhân khiêng đồ đạc nội thất.

Cứ nghe theo sự sắp xếp của công nhân, nhớ rõ, cẩn thận chút nhé, đừng làm hư đồ đạc của tôi Mạnh Thái Như nói xong thì uốn éo cơ thể mềm mại chuẩn bị rời đi.

Lúc này, bông dưng cô ta nhận được một cuộc điện thoại Lập tức nhấc máy một cách chán ghét “Giang Mạnh Liên, cô có ý gì? Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi vả trưởng khoa.

không xen vào bài báo cáo của cô, cô thích tìm aÌ đó thì tìm, tại sao cứ phải..

Cô mới là con hèn hạ đó! Ăn nói sạch sẽ chút đi! Tôi còn ngoại tình với chồng cô đấy”

Mạnh Thái Như phun thẳng vài câu nói không hay.

Hiển nhiên là mắng vào điện thoại.

Trần Hạo đứng bên cạnh nghe, người tên Giang Mạnh Liên đó đến sớm hơn Mạnh Thái Như một năm, cũng là một giáo viên hướng dần trong khoa.

Giang Mạnh Liên và Mạnh Thái Như là hai giáo viên xinh đẹp trong khoa.

Cái gọi là một núi không thế có hai hổ, bình thường hai người luôn nảy sinh mâu thuẫn và tranh cãi.

Huống chỉ bây giờ, Giang Mạnh Liên có một người chồng rất giàu nên đã hơi chèn ép Mạnh Thái Như trên tất cá các phương diện.

Cuộc tranh cãi thế này là chuyện rất thường tình.

Sau khi mâng xong, có lẽ Mạnh Thái Như cám thấy chưa đã ghiền nên lạnh lùng nhìn Trần Hạo.

“Nhìn gì mà nhìn, cút đi làm việc cho t( Nói xong thì hếch mặt rời đi.

Thật lòng Trần Hạo tức đến mức muốn túm váy cô ta lại rồi đè cô ta xuống đánh mông cô ta năm mươi lần.

Không còn cách nào khác, tạm thời chí có thể lâm việc.

Đồ đạc rất nhiều nên khi dọn xong đã là một tiếng trôi qua.

Le nảy cũng là lúc tin nhắn trong group nhóm bùng nổ.

“Hello các cục cưng, Tư Dư đã livestream rồi đây, mọi người đến nhanh đi nào.


Từ bây giờ đến mười giờ tối nay, có thể trở thành ngôi sao livestream mới hay.


không thì phải xem thử sự ủng hộ của mọi người đó nhal”


Hàn Tư Dư Tất cả thành viên trong nhóm Nhất thời, trong nhóm và phòng live của Hàn Tư Dư bắt đầu bước vào trạng, thải khẽ cao trào… Trần Hạo đã bận bịu xong xuôi, thấy Mạnh Thái Như ngồi bên mép giường bắt đầu lướt điện thoại.


Trần Hạo tìm ghế sõ pha ngồi xuống, cũng vào phòng live của Hàn Tư Dư.

Advertisement
';
Advertisement