Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

"Tiểu Hạo, em nhất định phải cẩn thận một chút,bình an trở về!" Trước khi chia tay, Trần Hiểu đã khuyên nhủ Trần Hạo.

Cô biết em trai cô cuối cùng cũng đã cứu mình, nhưng cô không muốn Trần Hạo vì cô mà gặp tai nạn, nếu không cô thật sự sẽ cảm thấy có lỗi cả đời.

"chị, yên tâm đi ạ!" Trần Hạo mỉm cười nhìn Trần Hiểu đầy ẩn ý, sau đó xoay người rời đi.

Chu Nặc mang theo Trần Hiểu, nhanh chóng rời đi.

Lúc này Tần Hành đang cùng nhiều người đuổi theo, tốc độ đuổi theo của cảnh giới Chí tôn không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng khi Tần Hành và những người khác đến Thung lũng U Minh, chỉ thấy Trần Hạo đang đứng một mình chờ bọn hắn đến.

"Trần Hạo, hôm nay ngươi nhất định phải chết!" Tần Tỏi  mắng Trần Hạo.

Giọng nói rơi xuống, từ sau lưng Tần Hành, mấy tên cao thủ Tần gia bay ra.

Sức mạnh của các tên cao thủ này có lẽ là từ bát phẩm và cửu phẩm.


Nếu như trước kia chưa thay đổi, Trần Hạo nhất định sẽ không phải là đối thủ của bọn họ, nhưng bây giờ thì khác, Trần Hạo đã là giai đoạn cuối tiến bậc lên Chí tôn, anh không ngại đối mặt với những thứ này.

Hơn nữa, Trần Hạo còn có Kiếm Hồn, giai đoạn cuối tiến bậc cảnh giới Chí tôn.

Nói cách khác, Trần Hạo không phải chiến đấu một mình.

Trong giây tiếp theo, một bóng đen từ trên người Trần Hạo bay ra, một đạo kiếm khí nháy mắt chém ra.

"rớt đai!" Ngay khi kiếm khí xuất ra, đầu rơi xuống đất Đầu của một số cao thủ do Tần Hành phái đến ngay lập tức bị chém bay đầu, và họ ngã trên mặt đất như một quả bóng bowling,đầu một nơi thân một nẻo Nhìn thấy cảnh này, Tần Hành không khỏi có chút kinh ngạc, không ngờ Trần Hạo lại có thực lực mạnh như vậy, có thể dễ dàng giết chết các cao thủ bát phẩm, cửu phẩm trước mắt.

"Hừ hừ, Trần Hạo, không ngờ ngươi đã đạt tới Cửu phẩm đại luân vương.

Xem ra ta thật sự đánh giá thấp ngươi!" "Nhưng vô dụng thôi, ta đã tiến vào thực lực cảnh giới Chí tôn rồi, sự chênh lệch này một phần không hề nhỏ, cho nên ta có thể dễ dàng bóp nát đầu ngươi bất cứ lúc nào!" Tần Hành nhìn chằm chằm Trần Hạo rất tự tin.

Trần Hạo từng ấy tuổi mà đã đạt tới Cửu Phẩm Đại luân vương, thật sự là có tài, thật đáng tiếc, là kẻ thù củaTần Hành, bằng không hắn thật sự không muốn giết anh.

"Thật sao? Lão già, vậy ngươi thử nhìn một chút xem!!" Bạn đang đọc truyện tại Hố truyện: hotruyen.

com Trần Hạo đối mặt với Tần Hành không chút sợ hãi, tuy rằng không tiến vào cảnh giới Chí tôn, nhưng không có nghĩa là sẽ sợ hãi Tần tỏi này ,cũng không nghĩ Tần Hành có thể giết được anh.

"Ngông cuồng!" Tần Hành lại hét lên.

Khi giọng nói rơi xuống, Tần Hành xuất thủ, rất nhanh, xứng với thực lực của cảnh giới Chí tôn.



Trong nháy mắt, hắn đã đến trước mặt Trần Hạo, dùng lòng bàn tay một chưởng hướng về phía ngực của Trần Hạo.

Trần Hạo không chịu ngồi yên, để cho Tần Hành đánh,liền xuất thủ một chưởng hướng về Tần Hành.

"Bùm!" Các bàn tay đối mặt với nhau.

Chân hai người đồng thời sụp xuống, mặt đất xung quanh nổ tung, cát bụi bay tứ tung.

"Hả?" Tần Hành không khỏi giật mình, nghĩ không ra Trần Hạo có thể cùng hắn đối kháng ngang nhau.

Kỳ thực không phải, dựa vào chính thực lực của Trần Hạo đánh Tần Hành là không đủ, nhưng hiện tại phải biết Trần Hạo là có hai người, còn một người còn lại chính là giấu ở trong thân thể của anh Kiếm Hồn.

Thực lực đỉnh cao của hai Cửu phẩm đại luân vương đủ để đọ sức với Tần Hành.

Chỉ là Tần Hành không biết hết những chuyện này...

"Có thể chống lại chiêu thứ nhất của ta,vậy xem ngươi có thể chống lại được chiêu thứ hai của ta không!" "Phần Thiên thần chưởng!" Tần Hành vẫn khinh khỉnh khịt mũi, lùi lại hai bước, vung tay qua lại trước mặt vài cái, sau đó trong lòng bàn tay bùng ra liệt hỏa.

"Cửu Chuyển Hộ thể!" Trần Hạo không chút do dự, lập tức dựng lên một tấm khiêng hộ thuẫn trước mặt.

"Há, haha,vô dụng thôi, ngươi ngăn không được đâu tiểu tử!" Nhìn thấy điều này, Tần Hành cười lạnh, châm chọc.

"Bùm!" Có một tiếng nổ lớn, ánh lửa ngút trời, cuồng bạo đại hỏa quấn lấy Trần Hạo khắp người.

Trần Hạo xung quanh như một quả cầu lửa, cảm giác được cái lửa thiêu đốt rất đau đớn, không ngờ chiêu của Tần Hành Phần Thiên thần chưởng thực sự rất mạnh, nếu chân khí trong người không đủ, nếu không sẽ bị thiêu thành tro.

Sau mười giây, Hỏa Diễm cuối cùng cũng lui ra ngoài.

Liền nhìn thấy quần áo của Trần Hạo đã bị đốt cháy thành nhiều mảnh vải làm thành áo chục lỗ .

"Hả? Chuyện này làm sao có thể!" Tần Hành đột nhiên kêu lên, trợn to hai mắt nhìn mọi thứ trước mắt, không thể tin được Trần Hạo không có bị chính hắn thiêu chết.

"Lão già thúi, ngươi còn chiêu gì nữa thì đem ra trổ tài hết đi!" Trần Hạo đứng ở nơi đó nở nụ cười khinh thường, nhìn chằm chằm Tần Tỏi  lạnh lùng chế nhạo nói.

(Idol gáy sớm ăn gì? ) Tần Hành không chịu nổi nữa, hắn quyết định dùng hết sức lực để Trần Hạo có một cái tết hết ấm no .

Nói xong, Tần Hành dậm chân xuống đất, lập tức núi non xung quanh sụp đổ, bản thân Tần Hành cũng bị một ngọn lửa hừng hực cuốn lấy.

"Một chiêu này của ta nhất định ngươi sẽ phải bỏ mạng!" Tần Hành tự tin vô cùng đắc ý nhìn chằm chằm Trần Hạo khẽ nói.



Sau đó, Tần Hành giang hai tay ra, rồi hướng về phía trước vung ra, lập tức mấy con hỏa long lao ra khỏi cơ thể liền lao đến tấn công Trần Hạo.

"Chủ nhân, không tốt rồi, đây là Ngũ Liệt Long, ngài ngăn không nổi đâu!" Thấy vậy, Kiếm Hồn trong cơ thể nhanh chóng nhắc nhở Trần Hạo.

Ngũ Liệt Long là giới vực một loại liệt hỏa chi thuật, một khi sử dụng Ngũ Liệt Long thì sức mạnh của năm con Hỏa long mạnh hơn một con Hỏa long, hầu như không ai cùng cấp bậc có thể chống chọi được.

Đương nhiên, Trần Hạo không tin vào cái này, nhưng trong cơ thể anh có tồn tại sức mạnh của Cửu chuyển Nguyên Thần.

Năm con hỏa long lần lượt lao nhanh về phía Trần Hạo.

Trần Hạo sử dụng tốc độ của bản thân để né tránh hỏa long.

Con đầu tiên...

thuận lợi chạy thoát, con rồng lửa nổ tung trên cây to phía sau, cả cây lớn lập tức biến thành tro tàn và than đen.

Sau đó Trần Hạo lại nhảy lên thoát khỏi con rồng lửa thứ hai, con rồng lửa nổ tung trên tường đá, lửa bắn tung tóe, đá vụn lăn xuống.

Con giun thứ 3...

Con thuồng luồng thứ 4...

Tương tự Trần Hạo trốn thoát dễ dàng.

Chỉ là con cuối cùng...

Trần Hạo không thoát được, con rồng lửa thứ năm là tập hợp sức mạnh của bốn con rồng lửa trước đó.

"Bùm!" Con rồng lửa thứ năm trực tiếp nổ tung trên người Trần Hạo.

Trần Hạo lập tức tạo ra một vòng cung hộ thể trên không trung nhưng rồi anh củng như cánh diều đứt đoạn, rồi rơi xuống vực sâu thẩm của Thung lũng U Minh.

Nhìn thấy Trần Hạo rơi xuống vực sâu, Tần Hành rốt cục thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng báo thù được cho con trai, hắn biết Trần Hạo nhất định sẽ chết.


Sau khi Tần Hành nhìn sâu dưới đáy vực, quay người rời đi không nhìn lại.


Thật lâu sau, dưới đáy vực sâu của Thung lũng U Minh, trong một mảnh cỏ, một bóng người đang nằm, và rồi các ngón tay của bóng người này bắt đầu khẽ run.


Đúng, anh ấy là Trần Hạo.


Trần Hạo rơi xuống đáy vực không chết, nhưng bị thương nặng nên ngất xỉu trên bãi cỏ.

Advertisement
';
Advertisement