Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Cuộc trò chuyên sau đó, Ngô Cường vẫn luôn khoe khoang các mối quan hệ của nhà anh ta ở Kim Lăng.

Đương nhiên, vẫn sẽ nói về chuyện cúa Trần Hạo.

Nếu nói không tức giận chút nào thì là nói đối.

Trần Hạo thật sự muốn giẩm nát cái tên Ngô Cường này ra.

Nhưng sau đó lại nghĩ, anh ta muốn khoe thì để anh ta khoe, muổn mỉa mai thì cứ mia mai, ngoài mấy thứ này ra thỉ anh ta còn có gì khác nữa đâu? Cho nên cả nhà ăn cơm trưa cũng chẳng có mùi vị gì, sau khi ăn xong lại tiếp tục trò chuyện, nói rồi lại nói, bỗng chốc cũng sắp hết buổi chiều luôn rồi.

Vi sáng nay Trần Hạo dậy sớm, lại ớ đây gần một ngày nên có hơi bưồn ngú! Nhưng tiếng Tô Mi gào lên khiến Trần Hạo giật minh.

“Trời ơi, Anh Ngô Cường, chị Y Y, sắp năm giờ rồi, dạ tiệc du thuyền hôm nay.

sắp bắt đầu rồi đấy! Chúng ta phải đi nhanh lên! Đến trẻ thì không hay đâu!”

“Ừ ữ, nói đúng lắm!”

“Dù sao thì cũng là cậu Hoàng đứng ra tổ chức, chúng ta phải giữ thể diện cho cậu Hoàng!”

Ngõ Cường nói.


“Được rồi, mấy đứa mau đi đi, à phải rồi Ngô Cường, cháu chăm sóc cho Tô Mi và Y Y nhé!”

Lâm Hồng Hà vội nói Câu nói này, tất nhiên là gạt Trần Hạo ra ngoài rồi.

“Không vấn đề gì ạ!“ Đáp lại một tiếng rồi mấy người lái xe rời đi, còn về phía Trần Hạo, dưới sự kiên quyết của Lâm Y Y thì anh mới ngồi vào chiếc BMW series 7 do Tô Mi lái Nếu không, theo ý của bọn họ thi đoán là sẽ không để Trần Hạo lên xe đâu.

Trong lúc đó, Lâm Y Y vẫn luôn thân thiết nắm chặt tay Trần Hạo.

Như đang muốn nói: Lâm Y Y vội giậm chân.

“Được rồi, chị em hai đứa đừng cãi nhau nữa, anh thấy chúng ta nên vào trong thôi, để Trần Hạo đi cùng chúng ta đi, có những lời cậu ta không dám nói, nếu có ai hỏi thì anh còn nói giúp cho cậu ta!”

Ngô Cường nghĩa khí nói.

“Hữ hữ, vần là anh Ngô Cường tốt, có năng lực!”

Tô Mi khen anh ta một câu.

Rồi lại khinh khinh nhìn Trần Hạo.

Lúc này mọi người mới cùng nhau đi vào.

Bây giờ là năm giờ chiều rồi, bờ biển Golden Sandy Beach thật sự đã vô củng, đông người, náo nhiều hơn ban ngày rất nhiều “Cường Tử đến rồi à!”

“Tiểu Mi, em cũng đến à, sao giờ mới đến, ở đây bọn anh có buffet nướng này!”



Ngô Cường vừa đến, lập tức đã có mấy cậu ấm đến bắt tay với bọn Ngô Cường rồi.

Rõ ràng là đều quen biết nhau.

“Hihi, nhiều bạn quá, chị Y Y, đi thôi, em giới thiệu vài người cho chị làm quen!”

Các cậu ấm cô chiêu ai nấy đều chơi đùa với bạn thân thiết của mình, uống rượu mua vui, vui đến quên cá trời đất.

Còn Trần Hạo thật sự không muốn quen thêm bạn bè gì nữa cả, anh đã mệt mới cá một ngày rồi, đầu anh như sắp nổ đến nơi! Chỉ muốn tim một chỗ yên tĩnh.

Tiện thể hỏi bọn Bạch Tiếu Phi đang ở chỗ nào.

Anh nói: “Mọi người chơi đi, tôi đi vệ sinh đã, không cần lo cho tôi đâu!”

Nồi xong thì Trần Hạo xoay người rời đi.

“Ha ha, là muốn đi vệ sinh sao? Chắc là sợ người khác biết cậu ta là một đứa nhà nghèo bị ẩn vào đây đấy mà, thấy xấu hổ thôi “Đúng vậy đúng vậy, rõ là nghèo mà, tự lượng sức minh một chút không tốt hơn sao, những dịp thế này ấy à, có thể không cần tham gia thì đừng nên tham gia vào mới đúng, nhìn xem, vào rồi giờ thấy hối hận đây mài”

Mọi người anh một câu, tôi một câu.

Lâm Y Y muốn đi cùng với Trần Hạo.

Nhưng nghĩ lại thì hôm nay thật sự đã làm phiền cậu Trần quá nhiều rồi, cô ấy cũng không dám quấy rầy Trần Hạo thêm nữa.

“Đó là ai vậy? Cũng không chào hỏi tiếng nào đã đi rồi?”

Một cậu ấm ở đảy có hơi không hài lòng.

“Không cần quan tâm đến anh ta, là một ké tầm thường mà thôi! Tô Mi không khách sáo nói.

Lại nói đến Trần Hạo, người bị cö ta xem là kẻ tâm thường, đã đi đến phía bên.

kia của bãi biển.

Trần Hạo rất thích cám giác một mình đi dạo và ngắm nhìn xung quanh thế này.

‘©ó một người phục vụ đem các loại rượu vang đỏ qua, Trần Hạo cũng lấy một ly, ngồi xuống ghế tựa nhàn nhã uống.

Thoải mái thật, lỗ tai cũng không bị làm phiền nữa! Lúc này, điện thoại Trần Hạo vang lên.

Liếc mắt nhìn, là Lý Chấn Quốc gọi đến.

“Cậu Trần, dạ tiệc cậu tham dự thế nào rồi?”

Lúc trước Trần Hạo có nói với Lý Chấn Quốc về buổi dạ tiệc hôm nay, đương.



nhiên ông ấy biết rất rõ.

“Cũng tàm tạm!”

Trần Hạo cười cay đắng.

“Ừ ữ, cậu Hoàng chắc là sẽ khiến cậu hải lòng thôi, có mấy lời không biết là có nên nói hay không, haizz, vẫn là nói ra thì tốt hơn.

Cậu Hoàng, người tổ chức dạ tiệc lần này, thật ra mà nói thỉ có quan hệ rất mật thiết tới chị của cậu, hơn nữa mục đích cậu ấy tổ chức dạ tiệc này, chính là để mời cậu đến!”

“Hả? Sao lại vậy?”

Trần Hạo sững người, nếu như là mời mình đến, sao ngay cả vé vào cống cũng là do Lâm Y Y đưa cho mình chứ.

Với cả cậu Hoàng này là cậu ẩm nhà giàu bậc nhất ở Tô Cháu, vậy thì có quan hệ gì với chị mình chứ? “Khụ khụ, là thế này, sở dĩ nhà họ Hoàng nổi lên là bởi vì nhận được sự giúp đỡ rất lớn từ chú tịch Trần Hiểu, chính là chị gái cúa cậu, cho nên mấy năm trước mẹ của cậu Hoàng này đã nhận chị của cậu làm con gái, tôi nói như vậy chắc là cậu hiểu chứ?”

Trần Hạo không ngờ còn có một mối quan hệ như vậy, xem ra sau khi chị kết thúc cuộc sống nghèo khó thì sự việc phát triển ở Kim Lăng, không đúng, phải là ở cả tỉnh Giang Nam này, mình chỉ mới biết một ít trong đó thôi.

“Còn vì sao tôi lại nói cho cậu thông tin này, là bởi vì nhà họ Hoàng rất giỏi trong việc xu nịnh người ta, giống như ban đầu, bọn họ rất tốt với chị cậu, sau khi biết được thân phận thật sự của chị cậu rồi thì muốn nịnh hót, cuối cùng lại ra vẻ như lúc anh nghèo tôi sẵn sàng giúp anh, khi anh giàu tôi cũng tao nhã không dựa giảm vào anh.

Chị cúa cậu cũng cám động vì điều này nên mới nâng đỡ cho họ rất nhiều!”

“Đương nhiên là bọn họ vấn luôn trung thành với chủ tịch Trần Hiểu!”

“Lần này, cậu Hoàng chắc chắn là muốn diễn lại trò cũ, tổ chức tụ họp gì chứ, thật ra là trông chờ cậu tới đế thể hiện trước mặt cậu thôi, khụ khụ, cậu đã nói với tôi việc tụ họp này, nên tôi đã suy nghĩ rất nhiều, nếu tôi không nói những gì tôi biết cho cậu thì trong lòng tôi sẽ rất áy náy!”

“Ö, em biết rồi anh Chấn Quốc! Làm phiền anh rồi!”

“Cậu Trần, đừng nói vậy, tôi còn muốn làm nhiều việc hơn vì cậu mà!”

Sau khi nói xong mấy câu nữa thì Trần Hạo cúp điện thoại.

Cuộc gọi này, Trần Hạo nghe được không ít tin tức, nhưng anh cũng nhận ra một việc vô cùng thú vị Đó là hình như Lý Chấn Quốc và nhà họ Hoàng có một số bất hòa, ông ấy bóng gió với anh rằng nhà họ Hoàng này có một số hành vi tiểu nhân.

Bọn họ ngầm đấu đá lằn nhau à? Thành thực mà nói thì đây cũng là lần đầu Trần Hạo gắp phải tình huống thế.

này, nhưng dù sao thì lơ là lòng tốt của Lý Chấn Quốc, Trần Hạo cũng cảm thấy không phái cho lầm.

Trần Hạo uống rượu, trong đầu nghĩ đến những chuyện này.


“Ơ, các cậu mau nhìn đi, người kia xem chúng ta chơi bóng chuyền rất lâu rồi chắc không phái là nhìn bọn mình mặc bikini rồi anh ta ngồi đó tự sướng đấy chứ?”


“Hả? Không phái chứ? Trên đời cũng có người dung tục dến vậy à?”


Lúc này giọng nói cúa những cô gái xinh đẹp truyền đến tai Trần Hạo.


Nhìn lại thì thấy trên bãi biển, một nhóm những cô gái xinh đẹp mặc bikini, đang lạnh lùng nhìn mình, thì thầm to nhỏ nói gì đó.

Advertisement
';
Advertisement