Phòng bao không có Đinh Tranh, vô cùng yên tĩnh.
Hai mẹ con nhà họ Cố nói lời cảm ơn rồi đỡ nhau rời đi.
Bọn vệ sĩ thức thời đi ra ngoài.
Tất cả mọi người đều đi ra ngoài.
Ôn Noãn lại cảm thấy quá mỏi mệt, cô dựa vào vai Hoắc Minh, thấp giọng mà nói: “Minh à, hóa ra báo thù cũng sẽ không làm em quá vui vẻ, ngược lại trong lòng lại cảm thấy trầm trọng không nói nên lời.”
Hoắc Minh để cô dựa vào.
Anh duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô, vô cùng dịu dàng.
“Kể cả có trầm trọng nhưng đó cũng là chuyện mà chúng ta cần phải làm, không phải sao? Bà Hoắc à, em quá thông minh quá dũng cảm... Ông Hoắc rất thích.”
Ôn Noãn cảm thấy ấm áp.
Cô nhẹ nhàng ôm lấy eo anh, lẩm bẩm nói: “So ra vẫn không dũng cảm bằng Tuyết Đỉnh Hàm Thúy của anh đâu!”
Cô nói rồi dựa đầu vào trong lồng ngực anh, cọ nhẹ.
“Minh, em chưa bao giờ nói, chỉ là anh không biết em biết ơn anh đến nhường nào!”
Biết ơn anh dũng cảm.
Biết ơn anh đi trong giấc mơ tìm lại quá khứ, cũng tìm về ký ức bị mất đi. Biết ơn anh, để chúng ta còn có cơ hội yêu nhau.
Hoắc Minh hôn lên trán cô, không tiếng động trấn an cô.
Vào đúng khoảnh khắc này, cửa phòng bao bị đẩy ra, một người lỗ mãng hấp. tấp chạy từ bên ngoài vào.
Bạch Vi.
Bạch Vi nhìn bọn họ ôm nhau, sửng sốt, sau đó thì la hét: “Con tiện nhân Đinh Tranh kia thật sự bị bắt rồi ư?”
Ôn Noấãn nhẹ nhàng đẩy Hoắc Minh ra.
Cho dù là vợ chồng nhưng ít nhiều cô vẫn thấy ngượng ngùng.
Hoäc Minh liếc mắt nhìn Cảnh Sâm đi theo vào sau một cái, cầm cốc lên uống nước: “Cảnh Sâm, cậu quản lại vợ mình đi, nếu như vừa rồi tôi và Ôn Noãn đang làm chút chuyện gì đó, vậy không phải bị vợ cậu xem hết rồi sao?”
Cảnh Sâm sờ mũi.
Ở phòng khách quý của trận đấu F1, làm chút chuyện...
Khẩu vị của Hoắc Minh thật là nặng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!