Đây là thứ tốt nhất Minh Châu từng gặp, nhưng có người phụ nữ nào từ chối được những thứ này đâu?
Tiểu Lục U không hiểu, đeo chuỗi hạt xanh thật dài lên người.
Còn hồng ngọc, lam ngọc.
Hoa ngọc, lục ngọc.
Hết cái này đến cái khác, khiến mình như một cái móc treo đồ trang sức. Bà cụ khẽ cười mắng: “Sao cứ như một tên trộm thế hả!”
Minh Châu biết bà cụ đối tốt với mình, cô nói: “Mẹ lấy về đi! Mấy thứ này quý giá quá.”
Bà cụ vẫn không chịu nhận về.
Bà ấy lại lấy ra thêm vài thứ nữa, Minh Châu dở khóc dở cười.
Nhưng mà, cô nhanh chóng không cười được nữa.
Mới mười lăm phút, khi họ đi ra, Lục Thước đã biến mất rồi.
Bà cụ suy nghĩ: “Không phải vừa rồi còn đọc sách à?”
Minh Châu cũng rất lo lắng.
Hai người lớn và người giúp việc tìm khắc trong ngoài biệt thự nhưng không thấy Lục Thước đâu, cuối cùng bà cụ đưa ra ý: “Mau gọi cho Lục Khiêm! Bây giờ không có chuyện gì quan trọng hơn con trai nó hết! Bảo nó mau về đi tìm đi!”
Ngón tay Minh Châu hơi run, cô gọi cho Lục Khiêm.
Giọng cô cũng hơi run rẩy.
“Lục Khiêm, Thước Thước biến mất
Trong bệnh viện, Lục Khiêm giật mình.
Thước Thước biến mất sao?
Ông cầm điện thoại đi ra khỏi phòng bệnh, dù trong lòng hốt hoảng nhưng ông vẫn là người an ủi Minh Châu đầu tiên: “Em đừng hoảng, đã kiểm tra camera trong biệt thự chưa?”
Minh Châu khóc nói: “Em đang xem! Nó chạy ra ngoài một mình.”
Trên màn hình, Lục Thước đi ra cánh cửa màu đen, vòng vo một vòng rồi biến mất.
Lòng Lục Khiêm trầm xuống.
Ông đè nén cảm xúc: “Em để mẹ trông Lục U đi, giờ anh đến cục cảnh sát đường XX, em đến trước cũng được, chúng ta kiểm tra camera xung quanh xem sao! Anh gọi cho Lão Chu trước.”
Người này là cánh tay đắc lực của ông.
Minh Châu nghe lời ông.
Vì vậy, mỗi người đi một hướng, trên đường cô còn gọi cho Hoắc Minh, vận dùng tất cả những quan hệ có thể dùng được.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!