Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Thư ký Liễu dí dỏm nói: “Cô ấy bây giờ cũng rộng lượng phết!”

Lục Khiêm liếc anh ta: “Rộng lượng chỗ nào chứ! Rõ ràng là tôi không còn đủ hấp dẫn nữa, lúc trước máu ghen của cô không phải chuyện đùa đâu, đâu có  giống như bây giờ còn chấp nhận vào chung đoàn phim với người ta!”

Thư ký Liễu cười trêu: “Càng tốt chứ sao! Cô ấy với cô Hồ giờ còn làm bạn với nhau nữa!”

Lỗ tai Lục Khiêm giật giật, nghe hơi chói.

Ông ném đũa, nói: “Truyền Chí, tôi không thích nghe mấy lời như vậy nữa đâu!”

Khúc sau ông lại nói thầm: “Tôi và cô Hồ đã không còn liên lạc gì nữa rồi.”

Thư ký Liễu gắp thêm đồ ăn cho ông: “Tôi biết mà, ngài bây giờ tu tâm dưỡng tánh nhiều rồi.”

Lúc này Lục Khiêm mới miễn cưỡng nguôi xuống... Trưa ngày hôm sau.

Hai người bọn họ vẫn cùng nhau ăn cơm, thư ký Liễu mở hộp cơm ra, cười nói: “Bác gái nay chịu cho thêm chút thức ăn mặn rồi.”

Lục Khiêm nhìn qua, thấy đồ ăn có chút khác biệt so với bình thường...thịt nhiều hơn.

Ông ăn được một đũa liền nhíu mày, nói: “Hôm nay không phải bà ấy nấu, có lẽ là ngại nhọc nên sai người hầu trong nhà nấu. Thịt cũ rồi, nhiệt độ cũng chưa tới.”

Thư ký Liễu cười, nịnh nọt một phen.

“Lưỡi của ngài vốn dĩ nhạy cảm, tôi thấy ngay cả những người sành ăn cũng chưa chắc so được với ngài đâu.”

Những lúc chỉ có đàn ông với nhau, bầu không khí thoải mái làm cho nội dung cuộc trò chuyện đôi lúc không kiểm soát.

Tựa như Lục Khiêm, bản tính phong hoa tuyết nguyệt cứ thế mà hạ bút thành văn, ông thản nhiên cười nói: “Còn phải nói nữa sao! Không những đồ ăn ngon mà dùng để đối phó phụ nữ cũng nhanh gọn luôn, ha ha, nhưng thiếu nữ mới lớn như Minh Châu thì lại không dễ!”

Ông tùy hứng nói mà không để ý đến có người đang đứng ở cửa...Minh Châu và nữ thư ký của ông.

Khuôn mặt Minh Châu hết trắng rồi lại chuyển sang đỏ, vừa thẹn vừa tức. Nữ thư ký cũng đỏ bừng cả mặt.

Tổng Giám đốc Lục đang nói linh tinh cái gì vậy, muốn người ta không hiểu lầm cũng khó!

Nữ thư ký nhanh chân chạy trước.

Minh Châu cũng muốn trốn đi nhưng Lục Khiêm và thư ký Liễu đã nhìn thấy cô.

Thư ký Liễu nhận thấy tình hình không ổn lập tức đứng dậy hòa giải: “Ha ha, à thì là, ngài khéo dỗ dành người khác, hay dùng lời ngon tiếng ngọt...”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement