Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Ông nói thẳng thừng, Minh Châu không chịu nổi.

Cô đẩy ông, nhưng một lúc sau thái độ lại nềm mỏng: “Đừng làm bậy, anh đi xem bà cụ đi! Bà ấy ngoài miệng thoải mái, nhưng em thấy người không nỡ nhất là bà ấy đấy.”

Lục Khiêm cúi đầu hôn cô một lúc.

Ông không nói gì, chỉ ôm lấy cô...

Bọn họ mất mười năm mới thực sự được ở cạnh nhau.

'Từ lúc kết hôn đến nay tám năm, cuộc hôn nhân này vô cùng tốt đẹp, Lục Khiêm rất thỏa mãn.

Một lúc lâu sau, ông thấp giọng nói: “Được! Vậy anh đi xem bà cụ, nói mấy câu rồi về! Về rồi đem dưa ướp lạnh cho em, thứ giải khát tốt nhất lấy ra từ trong giếng trong viện!”

Minh Châu khẽ ừ một tiếng.

Đêm mùa hè, Lục Khiêm ra ngoài, đi qua mấy góc hàng lang đến khu phòng bà cụ.

Bà cụ đang bận rộn.

Lại gần thì thấy, quả nhiên là đang giúp Lục Thước thu dọn hành lý, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó.

Lục Khiêm nhận lấy đồ trong tay bà ấy.

Bà cụ hỏi: “Dỗ vợ con xong chưa đấy?”

Vẻ mặt Lục Khiêm dịu dàng: “Tính tình cô ấy mềm mỏng! Dỗ mấy câu là được rồi! Chủ yếu là không nỡ thôi, Lục Thước là do cô ấy nuôi từ nhỏ đến lớn, tình cảm sâu nặng.”

Bà cụ chậm rãi ngồi xuống.

Bà ấy cầm chén trà uống một ngụm, khẽ nói: “Năm đó cực khổ cho con bé! Cũng may bây giờ thân thể con khôi phục tốt rồi, nếu không thì lấy gì mà bồi thường cho người tai”

Bà cụ nói, Lục Khiêm ngồi nghe.

Tuy nói hai năm nay bà cụ xương cốt vẫn tốt, nhưng cũng đã gần chín mươi rồi, cũng không đến mấy năm nữa có lẽ nói mất thì mất thôi!

Vì vậy Minh Châu mới lo lắng như vậy.

Bà cụ cũng biết, bà ấy vỗ nhẹ tay Lục Khiêm: “Chỉ vì chút chuyện nhỏ này không đáng! Thước Thước thông minh hiếu học, giống cậu nó vậy, sau này chuyện kinh doanh không biết làm lớn được thế nào, không thể làm lỡ đứa nhỏ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement