Lục Thước dùng một tay nắm tay lái.
Khuôn mặt cậu căng chặt, giọng nói lại có vẻ lười biếng: “Đã thế rồi, con có về cũng không giải quyết được vấn đề!”
Lục Khiêm mắng một câu láo! Lục Thước ngại phiền, cúp điện thoại luôn.
Xe dừng lại, dừng trước ngã tư có đèn giao thông, cậu nhìn con số màu đỏ phía trước giảm dần, ánh mắt có hơi mê mang.
Cậu đã thử.
Sau khi cậu và Lục Huân tách ra, cậu đã thử tiếp nhận Tư An Nhiên, thế nhưng cho dù đối mặt với khuôn mặt xinh đẹp như thế mà cậu vẫn không hề động lòng, cậu không thể tưởng tượng đến việc sống cả đời với người phụ nữ đó, cho dù là sau này không can thiệp gì tới nhau, nhưng cậu vẫn không tưởng tượng được.
Cậu không muốn sinh con đẻ cái với Tư An Nhiên.
Toàn bộ kinh nghiệm giường chiếu của Lục Thước đều đến từ Lục Huân.
Bọn họ là lần đầu tiên của nhau, cậu cảm giác rất tuyệt, cũng chưa bao giờ nghĩ tới cảm giác khi làm chuyện đó với người phụ nữ khác, có lẽ là bởi vì cậu cũng không ham mê gì đối với phương diện này cũng có thể chỉ có Lục Huân mới thỏa mãn được cậu.
Lục Thước tựa lưng vào ghế ngồi, khẽ đập đầu vào thành ghế.
Phía sau có tiếng còi vang lên, hóa ra đã tới đèn xanh.
Lục Thước khởi động xe.
Chờ đến dưới công ty, dừng xe cởi dây an toàn, cậu nghĩ ngợi rồi vẫn gọi điện thoại cho Lục Huân... Cô không nghe, cũng không biết là đang khóc hay đang giận cậu.
Lục Thước vuốt ve di động, trong lòng đầy muộn phiền.
Cuối cùng cậu gọi điện thoại cho Hoắc Tây, bên kia nhanh chóng bắt máy, Lục Thước nói ngắn gọn: “Chị hẹn Lục Huân ăn một bữa cơm đi!”
Hoắc Tây cười khẽ: “Vì sao chị lại phải ở bên người yêu nhỏ của em chứ?”
Giọng nói Lục Thước lạnh lùng: “Không phải Hoắc Doãn Tư đang muốn có quyền khai thác một mỏ dầu kia sao? Em nhường cho nói”
“Ồ... Nhưng đó là Doãn Tư được lợi, vì sao chị lại phải đi?”
Lục Thước khế cắn môi: “Chị cứ nói điều kiện, em đồng ý hết.” Hoắc Tây vui sướng mà đồng ý.
Lục Thước cúp điện thoại, lại ngây người một hồi.
Cậu biết rõ cậu thích Lục Huân nhưng những thứ cậu có thể cho cô lại không nhiều lắm, cứ như vậy đi, cho dù không có Tư An Nhiên, bọn họ vẫn không thể.
Lục Thước vào công ty, thư ký Phương thấy cậu thì hơi bất ngờ. Không phải Tổng Giám đốc Lục đi thử váy cưới với cô Tư sao?
Lục Thước vừa cởi áo khoác vừa đi vào văn phòng: “Lấy tài liệu hợp tác với tập đoàn Chính Thái tới đây cho tôi!”
Thư ký Phương gật đầu.
Cô ta chửi thầm trong lòng: Đàn ông cứ phải thất tình mới bật mode điên cuồng làm việc.
Thư ký Phương nhanh chóng ôm một đống tài liệu đi tới. Đây khúc xương khó gặm.
Lục Thước vẫn đọc mãi, tới khi tan tầm, thư ký Phương tiến vào, vẻ mặt rất phức tạp: “Tổng Giám đốc Lục, Chủ tịch Lục gọi điện thoại tới, mời ngài về nhà ăn
cơm. Lục Thước cũng không nâng đầu: “Ông có dịu dàng vậy sao?” Thư ký Phương ngượng ngùng.
Lục Thước bảo cô ta thuật lại một lần, cuối cùng thư ký Phương vẫn căng da đầu nói: “Chủ tịch Lục nói, bảo thằng khốn Lục Thước lăn về đây!”
Nói xong, cô ta không dám thở mạnh.
Lục Thước khép tài liệu lại, phong độ nhẹ nhàng: “Lúc này mới phù hợp với khí chất của ông ấy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!