Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Lục Thước đi qua, cầm lấy cái ly trong tay cô.

Thấp giọng: "Có bồn tắm, anh đã giúp em rửa qua đi ngâm mình chút đi?"

Cô ôm bản thân ngẩng đầu nên nhìn cậu, trong mắt có chút hơi nước.

Lục Thước đột nhiên cười, cậu ghé sát vành tai của cô thấp giọng nói: "Anh là đàn ông, chuyện đó không phải bình thường sao?”

Cậu quả thật dựa rất gần. Lục Huân muốn đẩy cậu nhưng đẩy không nổi.

Khuôn mặt tuấn tú của Lục Thước hơi đỏ, đột nhiên hỏi cô: "Sau khi chia tay với anh, em có không?”

"Không có!"

Cả người Lục Huân đều nóng lên, cô đứng dậy muốn chạy nhưng bị người đè vào lòng... Cơ thể nhỏ nhắn không thể trốn được.

Lục Thước mới tắm xong, trên người nóng hổi.

Bởi vì độ chênh lệch cơ thể quả thật lớn, Lục Huân ở trong lòng cậu cứ giống như một con thỏ nằm trong lòng sư tử vậy.

Nhớ lần đầu tiên, cậu cũng không dám làm sợ em làm cô đau.

Lúc này cô nằm trong lòng cậu, cơ thể nhỏ nhắn mềm mại không dám động đậy với đôi mắt còn đỏ đỏ,

Lục Thước sờ nhẹ khuôn mặt của cô, rất dịu dàng hỏi: "Vậy em một chút cũng không muốn sao?"

Chủ đề này, không có cách nào nói tiếp,

Lục Huân đẩy Lục Thước: "Anh buông em ra, em đi tắm."

Lục Thước rất muốn thân mật với cô nhưng lại sợ cô phản cảm, suy nghĩ chút vẫn là buông cô ra, chỉ thấp giọng: "Lục Huân, anh chỉ có em! Không có người khác."

Khoé mắt của Lục Huân đột nhiên đó.

Cô im lặng đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Khi cánh cửa đóng lại, cô dựa vào cửa yên lặng suy nghĩ, sở dĩ cô ngại ngùng không muốn giao cơ thể cho cậu, lẽ nào thật sự chỉ bởi vì gia đình sao?

Không, còn có chút liên quan đến Tư An Nhiên.

Bọn họ chia tay, Lục Thước và Tư An Nhiên duy trì mối quan hệ bạn trai bạn gái được mấy tháng.

Cô tin, bọn họ không phát sinh quan hệ.

Nhưng nụ hôn bình thường, đặt biệt ở trước mặt trưởng bối ra vẻ cũng sẽ có. Cô để ý.

Nhưng sự để ý này lại khó có thể lên tiếng.

Lục Huân hơi ngẩng đầu, đầu mũi chua xót khó mà tự khỏi, cô nhịn khóc để không khiến cho bản thân khó coi.

Chỉ là đi ra ngoài, đầu mũi khó tránh hơi đỏ. Giống như một củ cải đỏ vậy!

Lục Thước mặc áo tắm, dựa vào đầu giường cầm điện thoại xử lý công việc, có lẽ là gọi điện thoại về nhà.

Cậu là đàn ông, sẽ không có ai hỏi đến.

Nhìn thấy Lục Huân đi ra, thấy bộ dạng của cô cậu đã biết cô khóc.

"Sao lại khóc?"

Lục Thước võ vị trí bên cạnh, rất dịu dàng nói: "Qua đây, anh giúp em sấy tóc?"

Lục Huân đứng ở trước cửa phòng tắm.

Cô nhẹ giọng nói: "Lục Thước, chúng ta không trở lại được nữa rồi!"

Cậu yên lặng nhìn cô chằm chằm, những điều cô nghĩ cậu đều biết hết nhưng những vấn đề đó không thích hợp bộc phát trong đêm nay, cảnh đêm gió tuyết như vậy cậu nghĩ bọn họ nên ôm nhau.

Cho dù cái gì cũng không làm, chỉ cảm nhận hơi ấm của đối phương.

Lục Huân không phải người biết tức giận lắm.

Cô nói đi nói lại chỉ là mấy câu này, Lục Thước vài lần đã nắm bắt được cô: "Anh biết! Qua đây sấy tóc!"

Lục Huân bật khóc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement