Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Nghĩ những điều này cô lại có chút lúng túng.

Lục Thước nhìn cô, ánh mắt khó hiểu. Những khó xử của cô, sao cậu lại không biết chứ.

Cậu nghĩ năm mới rồi thì cho cái Tết yên ổn, sau đó cậu công khai chuyện này, cậu với Lục Huân đều là độ tuổi thích hợp kết hôn cậu muốn sớm chăm sóc cho cô.

Lục Thước đưa Lục Huân về nhà.

Chiếc xe nổi tiếng từ từ chạy vào cửa chính chỗ hoa màu đen của biệt thự nhà họ Liễu, anh bảo vệ nhìn thấy, nghiêm túc chào: Cậu Lục thật gan!

Đợi xe dừng lại, Lục Huân muốn xuống xe. Lục Thước nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Anh đi vào cùng em.”

Lục Huân muốn từ chối nhưng Lục Thước đã tháo dây an toàn phong độ ngời ngời xuống xe.

Tối hôm qua thư ký Liễu say rượu.

Nhưng định lại trong đêm đi đến phòng con gái bảo bối nhìn thì trống rỗng.

Nửa đêm trải qua sinh nhật, thư ký Liễu đã hỏi han tổ tổng Lục Thước, sáng sớm năm giờ đang ngồi ở trong phòng khách đợi tên khốn đó đưa con gái về.

Ha ha, sắp chín giờ rồi cuối cùng cũng về! Mắt của thư ký Liễu sắp trừng ra ngoài rồi, bà Liễu ở bên cạnh không vui. “Tối qua là ai một hơi uống hết rượu vậy?

“Ha! Bây giờ biết quan tâm con gái rồi, anh đi đâu từ sớm?”

Thư ký Liễu khác với bình thường, ông trừng mắt nhìn vợ mình: “em nói thằng nhóc Lục Khiêm có phải cố ý không, cứ trút rượu anh, Cô ấy có phải tạo cơ hội cho con trai một bối của mình? Anh đã nói từ nhỏ Lục Thước đã thông minh nhưng cái nết xấu đó hoàn toàn di truyền từ chai ruột của thằng bé! Bên ngoài có nhiều cô gái cậu ấy không thích sao lại cứ thích trong nhà chúng ta chứ?”

Bà Liễu mắng ông: “Còn không phải là anh ngốc?”

Thư ký Liễu trừng mắt lên.

Lúc này Lục Thước và Lục Huân đi vào, Lục Huân ít nhiều có chúy bối rối.

Thư ký Liễu thiên vị.

Rõ ràng hai người ra ngoài qua đêm nhưng ông chỉ mắng Lục Thước, chống eo mắng cả nửa ngày trời.

Chẳng qua chính là cách làm lưu manh gì đó mà thôi. Bà Liễu nghe đến trợn mắt.

Lục Thước vỗ nhẹ Lục Huân, nhẹ gióng nói: “ Em đi lên trước, anh giải thích với chú Liễu.”

Lục Huân không dám lắm.

Bà Liễu dịu dàng nói: “Mẹ phải bàn chút chuyện với Lục Thước, Tiểu Huân con lên lầu đi.”

Vừa trùng hợp, chị dâu xuống lầu. Bà Liễu kêu cô ấy dẫn Lục Huân lên lầu.

Lục Tự trước khi đi còn nhìn Lục Thước, cậu cười nhàn nhạt với cô, thư ký Liễu nhìn không được nữa cười lạnh: “Cháu còn dụ dỗ con bé!”

Lục Thước không kiềm được: “Chú Liễu, bọn họ là hai người yêu nhau.” Thư ký Liễu hừ nhẹ một tiếng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement