Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Trong một lát, người phụ nữ được đưa đi để lấy lời khai.

Khi mọi việc kết thúc, trời đã rạng sáng, khi đi ra khỏi cục cảnh sát Hoắc Tây nhìn Trương Sùng Quang: “Tôi dẫn cậu đến bệnh viện kiếm tra! Mặt mày hốc hác trông không ổn lắm!”

Trương Sùng Quang thản nhiên nói: “Đi đến nhà anh đi! Hòm y tế có đầy đủ đồ hết.”

Hoắc Tây không chút do dự bước lên xe, Trương Sùng Quang cứu cô, dù thế nào cô cũng phải bôi thuốc cho cậu mới được.

Một phút sau, cậu chạy xe đến một khu vực rộng dưới lầu, cùng với Hoắc Tây đi đến tầng đỉnh của căn nhà.

Căn nhà bốn trăm sáu mươi mét vuông được trang trí xa hoa.

Và cũng rất trang nhã.

Cậu lấy hòm thuốc ra, ngồi trên sô pha: “Không phải nói muốn bôi thuốc cho anh sao?”

Hoắc Tây đổi giày, ngồi bên cạnh cậu, cẩn thận lau vết thương cho cậu: “Cào thật độc ác! Trương Sùng Quang cậu không ngốc đấy chứ?”

Cậu lẳng lặng nhìn cô, giọng nói có chút thấp: “Đàn ông không sao cả! Con gái có vết cào trên mặt thì không đẹp.”

“Mặt đàn ông cũng có giá trị mà!”

Hoắc Tây vỗ gương mặt cậu: “Tổng Giám đốc Trương lớn lên đẹp như vậy, lỡ như hủy dung thì tiếc lắm!”

“Nếu bị hủy dung em còn muốn anh không?”

Cậu thấp giọng hỏi, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, không khí lập tức trở nên mờ ám.

Hoắc Tây cũng nhìn lại cậu.

Lúc này, ngôn ngữ đã trở nên dư thừa, Trương Sùng Quang ôm lấy mặt cô hôn lên.

Khuôn mặt cậu bị thương, phải tìm đúng góc độ mới không làm đau khuôn mặt kia.

Hôn xong, cả hai người đều có chút hổn loạn không thể tả.

Hoắc Tây thở dốc, mái tóc đen dài tán loạn trên vai, hơi cuộn lên.

Dáng người thon dài, chỉ mặc một chiếc váy lông cừu.

Cô bắt đầu chủ động hôn Trương Sùng Quang, hôn từ dưới cằm, từ từ đi xuổng…Trương Sùng Quang bỗng dưng nắm tóc cô, giọng nói khàn khàn: “Hoắc Tây?’

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement