Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Trương Sùng Quang nhìn cô.

Lực chú ý Hoắc Tây dường như đã dồn hết vào chú mèo kia, không nhìn cậu nữa.

Không biết qua bao lâu, Trương Sùng Quang rời đi.

Cửa chung cư bị mở ra rồi đóng lại.

Hoắc Tây có hơi ngơ ngẩn.

Trong phòng tống thống của khách sạn sáu sao duy nhất ở thành phố B.

Lục Thước và Lục Huân trải qua đêm tân hôn ở đây.

Cho dù Lục Huân đang mang thai, cậu cũng có cách để cả hai đạt được vui sướng, nụ hôn lãng mạn hết lần này tới lần khác, đêm nay dường như không bao giờ kết thúc

Cô gái nhỏ trong lòng ngực cậu giống như một trái đào mọng nước.

Thướt tha cực kỳ.

Lục Thước nếm hết mọi sự dịu dàng trong đêm tân hôn.

Nửa đêm về sáng, Lục Thước nhận được một cuộc điện thoại, quản lý cấp cao của công ty gọi tới: “Tổng Giám đốc Lục, có một tin tức không tốt!”

Lục Thước phủ thêm áo tắm màu đen lên người: “Nói!”

Cậu vừa mới trải qua ba trong số những chuyện vui lớn nhất đời người, một là kết hôn, hai là sắp được làm bố, ba là sắp bóp chết được nhà họ Tư!

Quả thật Lục Thước đã bước tới đỉnh cao cuộc đời, vừa khí phách lại vừa hăng hái.

Quản lý cấp cao im lặng một lát mới nói: “Nhà họ Tư nhận được khoản đầu tư tám mươi tỷ.”

Lục Thước hơi híp mắt lại.

Tám mươi tỷ, đủ để nhà họ Tư khởi tử hồi sinh.

Cậu đè nặng giọng nói: “Điều tra được nguồn vốn bắt đầu từ đâu chưa?”

Quản lý cấp cao không dám nói!

Lục Thước đoán được một vài điều, ở cái thành phố B này, ngoại từ nhà họ Hoắc có thực lực đó cũng chỉ dư lại một người.

Trương Sùng Quang!

Cậu cần phải gặp Trương Sùng Quang một lần trước khi tám mươi tỷ chảy vào tài khoản của nhà họ Tư.

Lục Thước không đợi được tới sáng sớm.

Cậu vừa mặc áo sơ mi vừa gọi điện thoại cho Trương Sùng Quang: “Có rảnh thì gặp một chút!”

Giọng nói của Trương Sùng Quang rất bình tĩnh.

Rõ ràng vẫn đang đợi cậu: “Đêm nay là đêm tân hôn của cậu, sao lại muốn gặp tôi thế?”

Giọng nói Lục Thước lạnh băng: “Trương Sùng Quang, bây giờ còn giả vờ cũng chẳng có ý nghĩa gì! Nói đi, cậu dùng nhà họ Tư đế uy hiếp tôi, muốn thế nào?”

“Tôi nghĩ cậu cũng sẽ đoán được!”

Lục Thước cười lạnh: “Cậu cảm thấy Hoắc Tây sẽ chịu thua với cậu chỉ vì tôi sao? Trương Sùng Quang, chị của tôi không rẻ mạt như vậy, chị ấy thà rằng đế tôi đi xin ăn cũng sẽ không vì tôi mà bán đứng bản thân mình.”

Giọng nói của Trương Sùng Quang vẫn rất bình tĩnh: “Vậy chứng tỏ cậu vẫn chưa đủ hiểu biết về cô ấy!”

Cậu dừng lại: “Tôi ở nhà, cậu tới đây đi!”

Lục Thước nghiến răng: “Tôi lập tức tới thăm hỏi Tống Giám đốc Trương!”

Trương Sùng Quang cười nhẹ rồi cúp điện thoại.

Lục Thước ném di động, lại thấy Lục Huân

đã tỉnh, cô cuộn trong chăn, khuôn mặt nhỏ có chút lo lắng: “Lục Thước, làm sao vậy?”

Lục Thước hôn cô an ủi: “Không có việc gì, công tỵ có chút việc, anh phải đi xử lý! Sáng sớm đưa bữa sáng về cho em!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement