Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Trương Sùng Quang cúi xuống hôn cô. Giọng nói của cậu khàn khàn, cực kỳ gợi cảm: “Vậy anh lợi hại không?”

"Cũng tạm!"

"Chỉ cũng tạm thôi à?"

Trương Sùng Quang ôm lấy cơ thể cô, hôn môi cô, cảm giác như đang ngấu nghiến đồ ăn.

Sau một hồi, Hoắc Tây bị anh chơi đùa đến mức muốn mất đi nửa cái mạng!

Sau đó cậu đi hâm nóng đồ ăn, cô nằm trên giường hồi lâu không dậy nổi, không khỏi nghĩ: Đây chẳng lẽ là thể lực của đàn ông dưới ba mươi tuổi sao? Đúng là biến thái không giống người! Hơn nữa rõ ràng cậu không biết thỏa mãn, buổi tối còn muốn nữa!

Hoắc Tây suy nghĩ một chút đã muốn đuổi cậu ra ngoài.

Một lúc sau, cô chợt nhớ ra cậu không sử dụng biện pháp an toàn.

Chẳng lẽ Trương Sùng Quang cũng muốn có con?

Hoắc Tây mặc áo bước ra ngoài, Trương Sùng Quang còn đang bận nên cô ôm lấy eo cậu từ phía sau, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi... chúng ta có thể có con chứ?"

Trương Sùng Quang sửng sốt.

Sau đó cậu nhớ mình đã thắt ống dẫn tinh nên không dùng cái đó nữa. Nhưng Hoắc Tây không biết nên cô tưởng mình sẽ có thai.

Nếu cậu nói cho cô biết sự thật, cô sẽ thất vọng đến nhường nào? Cô sẽ nghi ngờ bản thân và thậm chí hối hận về mối tình này.

Dù sao, nếu cô kết hôn với người khác, cô vẫn có cơ hội sinh ra một đứa trẻ khỏe mạnh!

Trương Sùng Quang suy nghĩ một chút, quay người ôm mặt cô hôn một cái: "Có lẽ là không! Hôm nay đang trong thời kỳ an toàn của em."

Hoắc Tây hỏi cậu: “Nếu là thời kỳ nguy hiểm thì anh đã không làm, phải không?”

Trương Sùng Quang mỉm cười: "Nói cứ như chúng ta làm chuyện này là vì con vậy! Sao... muốn có con lắm à?”

Hoắc Tây cảm thấy rất khó chịu! Bây giờ cô nói có thì có vẻ như đang nóng lòng cưới cậu, không đủ dè dặt.

Trương Sùng Quang sờ đầu cô: “Chúng ta mới ở cùng nhau, hưởng thụ thế giới hai người trong hai năm trước đã không tốt sao?”

Hoắc Tây nghĩ thấy cũng phải. Họ chỉ mới ở bên nhau, còn chưa kết hôn, cô nghĩ đến con làm gì?

Cô là người đơn giản, sau khi hiểu rõ lại quấn quýt lấy cậu, cứ quấy rầy cậu suốt.

Mặt mày Trương Sùng Quang dịu dàng: “Nếu còn quấy rầy anh nữa thì chúng ta trở về phòng làm thêm mấy lần nữa, đúng lúc anh còn chưa đủ.”

Hoắc Tây đỏ mặt: "Anh thật không biết xấu hổi"

"Muốn thể diện thì làm sao có vợ được? Hơn nữa, không phải năm đó là em kéo anh về nhà sao? Rõ ràng là em có ý đồ với anh." Cậu véo mũi cô: "Mới lớn chừng đó mà đã có ý nghĩ không đứng đắn. Luật sư Hoắc, tính toán ghê gớm thật!”

Hoắc Tây ôm eo cậu, ngẩng đầu nhìn cậu: "Vậy bây giờ anh có định lấy thân báo đáp không đây?”

Trương Sùng Quang lại cười.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement