Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Mọi chuyện dường như đã qua, chỉ là Hoắc Tây không có nhắc tới chuyện kết hôn, Trương Sùng Quang có vẻ như cũng cảm thấy vào thời điểm này không thích hợp nhắc tới, họ cứ thế mà sống cùng nhau, mỗi ngày trôi qua đều khá tốt!

Thỉnh thoảng, Lục Thước cũng sẽ mang theo Lục Huân tới.

Cuối tháng năm, bụng Lục Huân hơi nhô lên, Lục Thước đối xử với cô ấy càng cẩn thận hơn.

Trương Sùng Quang nấu cơm, Lục Thước phụ giúp.

Cùng là ngồi chờ cơm nhưng Hoắc Tây hiển nhiên thấy chột dạ rất nhiều, Lục Huân dù sao cũng đang mang thai.

Cô cẩn thận chạm vào cái bụng nhỏ kia.

“Cảm giác như là một cô bé!”

Lục Huân cúi đầu, cũng sờ bụng, sau đó cười nhẹ nhàng: “Lục Thước nói hy vọng là con trai, lần sau sẽ sinh con gái.”

Hoắc Tây rất ngạc nhiên: “Các em muốn hai đứa sao!” Lục Huân hơi ngượng ngùng, khẽ “Dạ” một tiếng.

Cô ấy lại hỏi Hoắc Tây: “Chị và anh Sùng Quang thì sao, có tính toán gì không?”

Hoắc Tây sửa sang lại mái tóc dài màu đen, khẽ ho: “Tụi chị còn chưa có kế hoạch gì!”

Lục Huân gật đầu, cô ấy vốn không phải là người nói nhiều nên cũng không hỏi gì thêm.

Lúc ăn cơm, Lục Thước lấy thức ăn cho cô ấy, múc thêm một bát cơm nhỏ.

Lục Huân ngoan ngoãn ăn hết, Lục Thước lấy bao nhiêu cô liền ăn bấy nhiêu, Hoäc Tây ngẩng đầu nhìn: “Nhiêu đây làm sao đủ! Tiểu Huân phải ăn cho hai người lận!”

Lục Thước lại múc thêm một chén canh, hời hợt nói: “Mới mang thai ba tháng cô ấy luôn nói mình béo, như thế này là dinh dưỡng cân đối, vừa không béo lại đầy đủ dinh dưỡng, em có hỏi bác sĩ rồi.”

Hoắc Tây lại nhìn Lục Huân.

Một chén canh nhỏ thôi mà lại uống vô cùng cẩn thận, rõ ràng là rất muốn ăn.

Cô thở dài: 'Mang thai thật mệt mỏi!"

Còn nữa, Lục Thước cũng quá xấu bụng, rõ ràng là cậu ấy muốn quản Tiểu Huân, cũng may Tiểu Huân cũng bằng lòng để cậu ấy quản lý, đây thật sự là một đôi trời sinh, đổi lại là cô chắc chắn sẽ không chịu nổi.

Sau khi ăn xong, Lục Thước và Trương Sùng Quang đi vào phòng sách.

Hiển nhiên, đây không phải là một buổi gặp gỡ bình thường, giữa hai người đàn ông còn có chuyện hợp tác làm ăn.

Họ nói chuyện, Hoắc Tây và Lục Huân dựa vào sô pha xem phim.

Đây là một bộ phim cũ, The Wasted Times của đạo diễn Trình Nhĩ, khi Tiểu Lục ngồi trên đùi người đàn ông, khuôn mặt Lục Huân đỏ bừng.

Hoắc Tây xem say sưa.

Thậm chí cô còn quay đầu hỏi cô ấy: “Sao thế, em với Lục Thước chưa từng chơi như vậy à?”

“Không có!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement