Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Bố nhỏ...

Mắt Trương Sùng Quang gần như muốn vỡ tung ra, anh nhìn Hoắc Tây chằm chằm: “Cô và cậu ta... Và cậu ta...”

Bạch Khởi không nói gì.

Anh lặng lẽ nhìn Hoắc Tây, mà Hoäc Tây rất thản nhiên nói: “Ba năm nay, tôi đi cùng cậu ấy!”

Trương Sùng Quang bỗng lùi lại mấy bước. Lưng anh đập vào bồn rửa tay, mặc kệ đau đớn, anh lại cười một nụ cười còn

khó nhìn hơn khóc: “Tôi không tin! Tôi không tin cô đi cùng với cậu ta, Hoắc Tây, không phải cô yêu tôi sao? Sao đột nhiên lại đi với cậu ta?”

Hoắc Tây bảo Bạch Khởi ôm con gái đi trước.

Miên Miên ngóng trông nhìn bọn họ, cái hiểu cái không...

Chờ người rời đi, Hoắc Tây mới hạ mắt xuống nói: “Tôi đi với ai, hình như không liên quan gì đến Tổng Giám đốc Trương hết! Tôi nói thêm vài câu cũng chỉ để nói rõ với anh, tôi mong anh sau này đừng quấy rầy cuộc sống của tôi nữa!”

Trương Sùng Quang vẫn cứng đờ trợn mắt nhìn cô.

Hoắc Tây rất bình tĩnh nói: “Tôi không muốn Bạch Khởi hiểu lầm! Tình cảm của chúng tôi rất tốt!”

Trương Sùng Quang chỉ nhìn cô, Hoắc Tây cũng không mong anh nói gì, cô trực tiếp đi ngang qua anh rời đi... Lúc rời đi, Trương Sùng Quang bỗng nhiên bắt

được cổ tay cô.

Anh hạ thấp người, khàn giọng nói: “Hoắc Tây, tôi đã đợi cô ba năm! Dù có ra án tử thì cũng phải cho người giải thích chứ, đúng không?”

Lúc này, anh đã không thèm để ý đến Bạch Khởi nữa. Anh thật sự muốn cô trở về.

Hoắc Tây nhìn nơi bị anh chạm vào, cười nhẹ: “Không cần giải thích! Tôi chê anh bẩn!”

Nói xong, cô hất tay anh ra, đi thẳng.

Trương Sùng Quang nhìn bóng lưng của cô chằm chằm, hầu kết nhúc nhích liên tục, nhưng cuối cùng anh vẫn không đuổi theo.

Thư ký đi đến.

Trên mặt cô ta vẫn còn sự hưng phấn: “Tổng Giám đốc Trương, chó con đã ở trên xe rồi, cô bé nhìn thấy chắc chắn rất vui”

Trương Sùng Quang quay người lại.

Anh vịn vào bồn rửa tay„ giọng nói hung ác nham hiểm: “Cô mang về biệt thự trước đi! Tôi muốn yên tĩnh một lát.”

Thư ký ngơ ngác. Có chuyện gì vậy? Nhưng cô ta không dám hỏi.

Khi nhà vệ sinh không có ai, Trương Sùng Quang chậm rãi ngước mắt, nhìn chính mình trong gương... Sắc mặt âm trầm, gương mặt u ám.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement