Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Hoắc Tây vẫn ngẩng lên nhìn anh.

Thực ra cô là một người phụ nữ trưởng thành, nhưng khi cô nhìn anh như vậy, khiến người ta muốn phá hỏng sự vô tội trong ánh mắt của cô.

Trông cô giống như rất thuần khiết, vô tội.

Vẫn là một thiếu nữ mười mấy tuổi, trong buổi chiều hôm đó, bởi vì lần đầu tiên đến tháng mà luống cuống chân tay, sợ bị người khác nhìn thấy đành phải trốn trong khuôn viên trường...

Cơn sóng tình mãnh liệt chạm vào anh.

Bất ngờ không kịp đề phòng.

Lúc này, Trương Sùng Quang hiểu rất rõ nỗi hận của Hoäc Tây đối với anh năm đó, hận anh đã vứt bỏ tình cảm giữa hai người bọn họ, bây giờ anh cũng như vậy, hận cô không từ mà biệt, hận cô đã có người khác ở bên cạnh.

Trước khi lấy lại lí trí, cô đã bị anh ôm tới trước bàn làm việc.

Bởi vì tư thế như vậy nên chiếc váy ngang đầu gối nghiêm chỉnh của cô trông vô cùng gợi cảm, cách một lớp tất cọ lên chiếc quần tây màu xám đậm của anh.

Trương Sùng Quang cúi đầu nhìn khung cảnh hoang đường như vậy, yết hầu khẽ chuyển động.

Hoắc Tây mở miệng: “Anh nghĩ nhiều rồi!”

Cô muốn đi xuống, nhưng một cánh tay ấm áp khẽ ấn chân của cô lại, bàn tay ấy đặt lên đôi tất của cô, hai người đều nhìn vào vị trí đó.

Anh đã từng muốn làm gì thì làm xé mở tất cả của cô biết bao nhiêu lần.

Khiến cô mở ra, sau đó anh có thể dùng những phương thức bỉ ổi, vô sỉ nhất chiếm lấy cô.

Nhưng bây giờ lại không được, con mắt đen ngòm của anh khẽ ngước lên, khóa chặt ánh mắt cô: “Anh có nghĩ nhiều hay không, chẳng lẽ trong lòng em còn không hiểu?”

Nói xong, anh buông cô ra, tựa người về phía sau.

Một điếu thuốc xuất hiện trong tay anh, bàn tay của anh to lớn, điếu thuốc ở trong tay anh chỉ có kích thước như một que diêm.

Anh đốt điếu thuốc, hít sâu một hơi.

Hoắc Tây đi từ trên bàn làm việc xuống, cô lần nữa ngồi lại vị trí của mình, liếc nhìn anh.

Hôm nay, rất có thể Trương Sùng Quang tới đây để bắt bẻ. Có lẽ anh muốn thấy cô. Mặc dù anh cũng biết, lần gặp mặt này, cả hai bên đều không vui vẻ gì!

Anh cứ nhìn chằm chằm cô như vậy, điếu thuốc trên tay từ từ hút hết, sau đó anh dập tắt điếu thuốc, lúc rời đi cũng rất bất ngờ không kịp đề phòng.

Cánh cửa mở ra rồi khép lại.

Chỉ một tiếng nhẹ nhàng, nhưng lại đỉnh tai nhức óc bên tai cô.

Một tháng sau, Trương Sùng Quang chính thức khởi tố, muốn giành lại quyền nuôi dưỡng Hoắc Miên Miên.

Bởi vì chuyện này, anh bị Hoắc Minh gọi về nhà.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement