Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cũng không phải cô chưa từng mơ tưởng, nhưng đến con cũng sinh rồi, cô không còn tâm trạng ấy nữa.

Trương Sùng Quang cũng không bắt buộc.

Từ ngày đó về sau, quan hệ của hai người lại được cải thiện không ít. Hoắc Tây không hề đối lập với anh.

Ba buổi tối trước khi Trương Sùng Quang đi công tác, bọn họ liên tục làm đến đêm, làm đến mức Hoắc Tây nghi ngờ cuộc đời.

Buổi tối cuối cùng,

Trương Sùng Quang nghỉ ngơi một lúc, khi anh muốn làm tiếp, cô không nhịn được đá văng anh ra: “Trương Sùng Quang, anh lấy sức ở đâu ra vậy?”

Eo của cô sắp gấy rồi! Anh nhìn cô một cái, xác định cô đang nói thật chứ không phải bài xích.

Nhìn anh còn hơi không nhịn được, nửa ngày sau mới nói: “Ba năm rồi, em còn không cho anh no một bữa à?”

Hoắc Tây trực tiếp nổi giận.

Anh đã ăn mấy ngày rồi mà không hề chán, hơn nữa bọn họ cũng không phải lần đầu, lúc trước còn có khoảng thời gian ở chung rất lâu, đã không còn cảm giác mới mẻ từ lâu rồi.

Trương Sùng Quang thấy cô kiên trì cũng không làm nữa.

Anh dừng lại một chút, chạm nhẹ vào sợi tóc đen của cô: “Anh ôm em đi tắm nhé?”

Hoắc Tây đứng dậy: “Em tự đi!”

Cô tạm dừng: “Không phải ngày mai anh còn đi sớm sao? Anh đi ngủ sớm chút đi!”

Trương Sùng Quang không nói gì, chỉ chăm chú nhìn cô, một lúc sau anh nở nụ cười... Mặt Hoắc Tây nóng lên, không chịu được.

Cô trùm khăn tắm chạy về phòng ngủ.

Sáng mai bảy giờ Trương Sùng Quang đã phải dậy rồi, tối nay anh ngủ ở phòng cho khách. Sau khi Hoắc Tây rời đi, anh lấy một gói thuốc lá ra từ tủ đầu giường, nhưng nghĩ lại rồi vẫn để xuống.

Điện thoại bên gối vang lên.

Anh nghe, đó là giọng của trợ lý của anh: “Tổng Giám đốc Trương, đã liên hệ xong với bác sĩ bên Thuy Sĩ rồi, ông Bạch sẽ có thể qua đó chữa bệnh sớm thôi.”

“Tôi biết rồi!”

Trương Sùng Quang lạnh nhạt nói, sau đó anh cúp điện thoại đi vào nhà tắm.

Nước nóng dội xuống, tâm trạng anh hơi xấu.

Anh nghĩ, mỗi người đàn ông đều sẽ để bụng, anh chọn cách rất đơn giản là đưa Bạch Khởi ra nước ngoài chữa bệnh, mà anh sẽ đối xử tốt với Hoắc Tây và Miên Miên, coi như chưa từng có người tên Bạch Khởi.

Anh để bụng nên không muốn đưa Bạch Khởi sang nước Anh.

Vì Bạch Khởi và Hoắc Tây đã sống cùng nhau ba năm ở đó.

Đương nhiên, đây đều là sắp xếp của anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement