Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Hoắc Doãn Tư dựa vào tường hút thuốc, hút xong nửa điếu, An Nhiên bước ra từ nhà vệ sinh nữ, cô vừa đi vừa khẽ vuốt bộ váy dạ tiệc trên người, khi cô cụp mắt, khuôn mặt cô có đôi nét dịu dàng, rất rung động lòng người.

Nhưng Hoắc Doãn Tư biết, trái tim cô hiện giờ rất sắt đá.

“Em về thành phố B khi nào?”

Cuối cùng bọn họ có thể ở cùng một chỗ và tâm sự về quá khứ, giọng nói Hoắc Doãn Tư khi hỏi có phần khô khốc, cũng có phần chua xót.

An Nhiên ngước mắt lên, hơi giật mình.

Nhưng ngay sau đó, cô nở nụ cười chuyên nghiệp, đến trước bồn rửa tay, vặn vòi nước vàng để rửa tay, ước chừng nửa phút sau, cô mới nhẹ giọng nói: “Mới hai năm!”

Hoắc Doãn Tư nhìn dáng vẻ sành sỏi của cô, trong lòng cảm thấy khó tả.

Cậu hỏi: “Em thường ra ngoài xã giao với Cố Vân Phàm?”

An Nhiên hơi khựng lại.

Sau đó cô mỉm cười, tắt vòi nước, quay lại nhìn cậu: “Sao, xã giao là phạm pháp sao? Hay nhiều năm không gặp, Tổng Giám đốc Hoắc đã nóng lóng kiểm tra hộ khẩu? Nhưng mà Tổng Giám đốc Hoäc đừng quên, lúc trước anh đã nói, tôi không có tư cách vào hộ khẩu nhà họ Hoắc, thế nên đừng có hỏi mấy câu mập mờ này nữa, với cả... Không phải anh dẫn bạn gái theo sao? Rất xinh đẹp, có vẻ gia thế cũng tốt.”

Cô dựa vào bồn rửa tay.

Nơi đây là club cao cấp, đến cả nhà vệ sinh cũng được treo đèn chùm pha lê Ý, lúc này ánh sáng phản chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nhìn quyến rũ hơn là trưởng thành.

Rất hấp dẫn.

Hoắc Doãn Tư không thể không bước lên một bước, cậu đến rất gần cô, gần đến cô đành phải hơi cúi người ra sau để né tránh cậu, nhưng An Nhiên không lên tiếng.

Hoắc Doãn Tư nhẹ giọng cười lạnh: “Nghe giống ghen quá.”

An Nhiên cũng khế cười: “Tổng Giám đốc Hoäc nghĩ nhiều rồi! Trước kia tôi không nghĩ thấu đáo, nhưng bây giờ tôi có thể tự hiểu lấy, người thường như tôi so với Tổng Giám đốc Hoäc là khác nhau một trời một vực, không thích hợp cũng không xứng đôi.”

Nói xong, cô chống vai, đẩy cậu ra.

Cô đi ngang qua cậu không chút lưu luyến... Nhưng xúc cảm và nhiệt độ trên vai khiến Hoắc Doãn Tư hiểu ra.

Khác nhau, nhưng tựa như vẫn là cảm giác đó.

Nhịp tim đập...

Cậu phóng tâm mắt ra xa, thấy nơi An Nhiên đi qua, có một người đàn ông tiếp cận cô, An Nhiên rất bình tĩnh nói chuyện với người đó, hai phút sau, cô quay lại bên cạnh Cố Vân Phàm.

Thực tế, ở đây có rất nhiều cô gái con nhà danh giá.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement