Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Bởi vì lúc này bọn họ đang ở cùng một nhau, cho nên không có gì là không thể nói, không có gì là không thể làm, khiến trong lòng của An Nhiên có chút mềm mại, cô dùng khăn nhẹ nhàng quấn mái tóc ướt của cậu, sau đó vừa nhẹ nhàng vừa lau vừa lẩm bẩm nói: “Sau bấy nhiêu năm mà anh vẫn không thay đổi chút nào.

“Thật sao?”

Một tay của Hoắc Doãn Tư ôm lấy vòng eo của cô khẽ vuốt ve qua lại, ý vị ám chỉ rất rõ ràng.

An Nhiên không dám trêu chọc cậu mà chỉ chuyên tâm lau tóc, thật lâu sau mới dám nhỏ giọng nói: "Được rồi! Đi ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đi làm."

Nhưng cô lại bị cậu bóp chặt lấy vòng eo để ngăn cô đứng dậy: “An Nhiên, em vẫn chưa chúc mừng sinh nhật anh.”

Mặc dù trước đây cậu không để ý đến sinh nhật cho lắm, nhưng năm nay thì khác, bởi vì năm nay cậu đã có An Nhiên và Lâm Hi.

An Nhiên ngồi nghiêng ở trên đùi của cậu, cho nên có thể cảm nhận được thân thể nóng rực của người đàn ông, thực ra thì cô cảm thấy có chút sợ cậu lại làm ra chuyện xăng bậy, cho nên bản thân chỉ có thể ngoan ngoãn theo đó mà dựa đầu vào vai của cậu: "Không phải em tặng quà cho anh rồi sao?"

Tư thế này gần đến mức chỉ cần cô liếc mắt một chút thôi cũng có thể nhìn thấy chiếc căm nhọn như đao của cậu hơi nhếch lên, cả người lộ ra vẻ vô cùng gợi cảm.

Mà cái này cũng làm cho thân thể của An Nhiên hơi run lên.

Hoắc Doãn Tư lại không chịu buông cô ra, mà lại nhẹ nhàng vuốt ve phía sau cổ của cô, bộ dáng đó tựa như đang vuốt ve một con thú nhỏ vậy: “Anh muốn nghe.”

Mà cô chỉ có thể ôm lấy cổ của cậu: “Hoắc Doãn Tư, sinh nhật vui vẻ.”

Hoắc Doãn Tư hơi dùng sức nắm lấy tay của cô, một lúc sau hôn nhẹ lên môi của đối phương: “Lúc này năm sau, anh hy vọng lời mà em nói chính là...Chúc chồng yêu sinh nhật vui vẻ.”

An Nhiên cắn nhẹ lên môi của cậu: “Vậy là qua sinh nhật của anh rồi đó?” Giọng nói của cô có phần nũng nịu,

Hoắc Doãn Tư vốn đã bị kích thích rồi, cho nên làm gì còn chịu được nữa, cậu lập tức bế cô đi về phía chiếc giường lớn. Sau khi đặt cô xuống thì cắn nhẹ môi cô lẩm bẩm: “Vốn anh cảm thấy em rất mệt, cho nên không muốn chạm vào em, nhưng em quả thực là... tìm chết mà."

An Nhiên vốn định từ chối, mặc dù cô chỉ mới trải qua một người đàn ông là cậu, nhưng cô có ngây thơ đến đâu thì vẫn biết rằng những người như Hoắc Doãn Tư đây cực kỳ không biết tiết chế, nhưng cậu vẫn luôn có cách khiến cô chìm đắm...

Sáng sớm sau khi An Nhiên tỉnh dậy thì cảm thấy eo của mình sắp gãy luôn rồi

Mặc dù cô đã tỉnh từ sớm nhưng vẫn không thể bò dậy nổi, vì vậy cô thầm nghĩ: Mê muội mất cả lý trí, mình của bây giờ không muốn đi làm chút nào!

Về phần người đàn ông hung bạo của tối hôm qua, lúc này đã sớm không còn nằm trên giường mà đang mặc quần áo chỉnh tề xuất hiện ở cửa phòng ngủ chính, trên người cũng đã cài sẵn nút tay áo, lộ ra dáng vẻ tự phụ:

“Để anh đưa em đến công ty."

An Nhiên nhìn cậu hồi lâu, sau đó lại nằm sấp xuống, bởi vì chính mình đứng dậy không nổi.

Hoắc Doãn Tư khẽ cười một tiếng rồi đi tới ngồi ở mép giường, sao đó chui vào trong chăn sờ soạng, nhưng một lúc sau đã bị An Nhiên chặn tay của cậu lại để không cho cậu lại xăng bậy, cuối cùng là hừ nhẹ một tiếng: “Không thể nữa! Sáng nay ở công ty sẽ có cuộc họp, mà tài liệu đều đang ở chỗ của em.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement